Hơn nữa nơi này là Thiên tinh thành. Nghiêm cấm có tu sĩ tranh đấu, hắn cũng không sợ đối phương sẽ có trò gian trá gì trong lúc giao dịch.
Nghĩ tới đây, Hàn Lập im lặng trong chốc lát, rồi bình tĩnh nói:
“Nếu phu nhân đã nói như vậy, tại hạ cũng không dấu diếm nữa. Hàn mỗ trong tay đích xác vẫn còn một chút tài liệu yêu thú mà quý môn cần, nhưng không biết số lượng có đủ đáp ứng phu nhân không đây!”
Nghe thấy lời thừa nhận của Hàn Lập, không chỉ nữ tử đối diện và thiếu nữ phía sau trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, mà lão giả đang cúi đầu phẩm trà phảng phất có vẻ thế ngoại cao nhân kia cũng phải kinh ngạc liếc mắt nhìn Hàn Lập một cái.
“Không biết tiền bối có bao nhiêu? Có bao nhiêu thiếp thân đều mua hết!” Phạm phu nhân có chút vội vàng hỏi, một đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ mong chờ.
Hàn Lập mỉm cười, thuận miệng nói ra một số lượng kinh người, làm cho nữ tử tràn đầy vẻ vui mừng lẫn sợ hãi.
Nàng mặc dù biết Hàn Lập trong tay có không ít, nhưng cũng không nghĩ lại nhiều như thế.
Như vậy, nhiệm vụ của nàng rốt cuộc cũng có thể hoàn thành!
“Những tài liệu đó, thiếp thân đều muốn! Không biết tiền bối khi nào rãnh rỗi, hôm nay giao dịch luôn có được không?” Vị Phạm phu nhân của Diệu Âm Môn này không kìm nén được vui mừng thanh âm có chút cấp bách, bộ dáng như sợ Hàn Lập đổi ý.
Hàn Lập đối với việc nữ tử này vội vàng như thế thì cảm thấy hơi kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng muốn đem vật này sớm rời khỏi tay, để tránh đêm dài lắm mộng, rước lấy phiền phức sau khi suy nghĩ một lúc liền nói:
“Tốt, ở chỗ này giao dịch đi! Phu nhân hãy chuẩn bị tốt linh thạch, ta sẽ đi đem tài liệu tới” Hàn Lập giao dịch nhanh nhẹn, sạch sẽ như vậy rất hợp với tâm ý nữ tử đối diện, trong ánh mắt có vẻ vui mừng lẫn sợ hãi cuống quýt gật đầu.
Ngay sau đó, Hàn Lập chậm rãi đứng dậy,sau khi điềm tĩnh cáo từ, mới bước ra khỏi phòng.
Thân ảnh Hàn Lập vừa biến mất sau cánh cửa, vẻ hưng phấn trong mắt vị Phạm phu nhân cũng dần dần biến mất.
Nàng sau khi trầm mặc một lát, đột nhiên quay đầu hướng lão giả kia hỏi:
“Triệu trưởng lão, người này tu vi như thế nào? Ta nghe người ta nói, nhân tài này vừa mới Kết đan không lâu, hẳn là ngay cả pháp bảo cũng không kịp luyện chế. Nếu đến lúc đó đột nhiên ra tay, ngươi có thể trong nháy mắt chế trụ được không? Nếu có thể nắm chắc thì chúng ta lần này có thể tiết kiệm được rất nhiều linh thạch”.
Nữ tử lạnh như băng nói tới đây thì khí chất cao nhã trên người hoàn toàn biến đổi, ánh mắt trở nên âm trầm, làm cho người ta không lạnh mà run.
“Không được! Người này mặc dù mới Kết đan không lâu, nhưng công pháp tu luyện rất không bình thường, chẳng những pháp lực cực kỳ tinh thuần, trong cơ thể cũng ẩn chứa bảo khí tiết ra ngoài. Nếu pháp bảo đó không phải là pháp bảo đã được hắn luyện chế rồi che mắt ngoại nhân, thì đó chính là pháp bảo lấy được từ người khác, không thể coi thường” Triệu trưởng lão khẽ lắc đầu, lên tiếng phản đối.
“Nói như vậy, người này hẳn là thực lực không kém. Như vậy đi! Nửa tháng sau, khi tiến hành hành động, chúng ta đồng loạt lôi hắn xuống nước luôn, thế nào? Nếu chuyện thuận lợi, đến lúc đó sẽ mượn sức một hai người mà hạ hắn. Nếu không thuận lơi, người này vừa lúc sẽ làm vật thế mạng!” Nữ tử chớp động ánh mắt quỷ dị chậm rãi nói.
“Biện pháp như vậy rất tốt! Nhưng ta xem cử chỉ, cách nói chuyện của người này thì có vẻ trẻ tuổi nhưng ứng phó có theo tiến thối, không dễ bị lợi dụng như vậy. Ngươi có nắm chắc không? Chẳng lẽ muốn sắc dụ sao?” Lão giả trong lúc lời nói lộ ra vẻ không đồng ý.
Phạm phu nhân liếc xéo lão giả một cái, đột nhiên cười rộ lên, trong mắt hiện lên vẻ mị hoặc.
“Hắc hắc! Trưởng lão đại nhân ngươi ghen sao! Yên tâm đi, cả Diệu Âm môn trừ ngươi ra, ta sẽ không để cho nam nhân thứ hai đụng tới đâu”.
Tiếp theo, lụa mỏng trên mặt được tháo đi, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp điên đảo chúng sanh.
Khuôn mặt lão giả vốn có chút bệnh thái, vừa thấy hình dáng của nữ tử, hai mắt bắt đầu đăm đăm, hai tai càng lúc càng trở nên đỏ ửng.
Thấy cảnh đó, Phạm phu nhân trong lòng rất là mãn ý.
“Trưởng lão đại nhân, người lần trước vì che chở cho thiếp thân mà bị trọng thương! Thiếp thân vẫn còn ghi nhớ trong lòng này!”
Nói xong, Phạm phu nhân khẽ xoay cái eo mảnh khảnh, thân thể đầy đặn yêu kiều đã lọt vào trong lòng lão giả, đôi tay khéo léo vuốt ve trên ngực lão giả.
Phạm phu nhân giờ phút này vẻ mặt xuân ý lai láng, một đôi mắt to mọng nước,phảng phất như muốn trào nước mắt, đúng là một yêu tinh mê chết người mà.
Bị ngọc thủ của Phạm phu nhân vuốt ve trong ngực khiến tiếng hít thở của lão giả càng lúc càng trở nên dồn dập.
Một đôi bàn tay to thô lỗ đặt tại thân thể mềm mại ấy, cũng trở nên không thành thật.
Một màn này, làm cho thiếu nữ vốn đứng sau lưng Phạm phu nhân nét mặt cũng trở nên đỏ bừng, khẽ cắn môi gắt gao nắm chặt đôi tay nhỏ.
“Liên nhi! Ngươi trước tiên đi ra ngoài một chút, đợi lát nữa người kia đến thì hãy tiến vào bẩm báo!” Phạm phu nhân rên rỉ thấp giọng nói.
“Vâng” Thiếu nữ giống như được đại xa vội vàng đáp ứng rồi lui ra ngoài.
Nhưng là khi ra trước cửa phòng thì sau lưng có tiếng người nói khe khẽ,mơ hồ nghe được.
“Nha đầu kia, hai năm nay lớn lên càng lúc càng tươi tắn, nở nang. Không bằng ngày nào đó giao cho ta điều giáo hai ngày, nước tốt ko chảy ruộng người ngoài đúng không?”
“Phì, nằm mơ đi! Liên nha đầu đó đối với ta còn có hữu dụng, không cho phép ngươi có chủ ý với nàng ta! Chẳng lẽ ta…”
Nghe thấy những lời tán tỉnh, đùa bỡn của đôi nam nữ trong kia, cô gái khẽ thở dài một hơi, chậm rãi rời khỏi cửa phòng.