– Kỳ quái thật, vì sao bóng lửa chập chờn trong này biến mất, chẳng lẽ đã bị mình hấp thu hết rồi sao???
Miêu Nghị lẩm bẩm tự nói mấy câu, ánh mắt nhìn về phía những bức điêu khắc ngọn lửa khác, cảm thấy không cam lòng, thật sự là đã sớm cảm giác được thứ nằm bên trong vách vô cùng quan trọng với việc tu luyện của hắn.
Không cam lòng dĩ nhiên là sẽ không bỏ qua, hắn vung Lang Nha bổng đập một trận nữa trên vách, cho đến khi đập thủng hết mười hai bức điêu khắc ngọn lửa trên đó mới dừng tay.
Thế nhưng điều tra từng lỗ thủng cũng không phát hiện được manh mối gì. Trong lúc hắn còn đang cau mày suy tư, đột nhiên cả tòa cung điện chấn động một cái.
Miêu Nghị giật nảy mình, nhanh chóng vọt ra bên ngoài cung điện nhìn chung quanh, không có phát hiện chuyện gì khác thường.
Hắn còn đang cảm thấy kỳ quái, đột nhiên phát hiện cung điện lơ lửng lại hơi lay động một cái. Sắc mặt Miêu Nghị đại biến, hắn cảm thấy dường như cung điện này sắp sửa rơi xuống…
Bất quá rất nhanh ổn định lại, Miêu Nghị lẳng lặng đợi một lúc lâu, cũng không thấy cung điện có bất kỳ động tĩnh gì nữa.
Nhưng hắn cũng không dám do dự nữa, thu Lang Nha bổng trên tay lại, lại lấy một thanh đại đao nhị phẩm ra, phi thân nhảy lên lưng tượng hỏa kỳ lân bên bậc thềm, múa đại đao chém vào cổ bức tượng điên cuồng.
Ầm, phần đầu tượng Hỏa kỳ lân rơi xuống đất.
Miêu Nghị cũng nhảy xuống theo, lấy đao thương kiếm ra tiến lên đẽo gọt một hồi trên đầu tượng, vô cùng bận rộn.
Hắn đang chuẩn bị chạy trối chết, hắn hoàn toàn có lý do nghi ngờ tòa cung điện này sắp sửa xảy ra chuyện. Đầu tiên là mười hai ngọn lửa kia tắt, kế đó là động tĩnh khác thường của cả cung điện.
Dĩ nhiên chẳng qua hắn chỉ nghi ngờ, nhưng đã có điềm báo trước đó, không thể không chuẩn bị sớm, hắn cũng không muốn tiêu đời cùng với Hỏa Cực cung. Vẫn nên rời khỏi nơi này trước rồi hãy nói, chớ để đến lúc đó chỉ vì chiếm chút tiện nghi muốn đi cũng không kịp.
Bận rộn như vậy chừng hai ngày, cái đầu tượng hỏa kỳ lân trong suốt óng ánh kia đã bị hắn móc rỗng, tuy rằng nhìn có vẻ thô sơ nhưng đã hình thành một cái lồng, đủ để bao phủ thân hình Miêu Nghị trong đó.
Miêu Nghị thử đi thử lại mấy lần, sau đó thu cất, lại nhanh chóng lấy một sợi xích sắt to ra cải tạo lại.
Cải tạo xong thu vào nhẫn trữ vật, hắn nhảy lên lưng tượng hỏa kỳ lân, giậm chân một cái bay vút lên trên nóc cung điện.
Đứng ở chỗ cao nhất của cung điện, Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn biển lửa cuồn cuộn bên trên, lại nhìn Hỏa Cực cung dưới chân, lộ ra vẻ quyến luyến không thôi.
Chỗ này thật sự là rất thích hợp cho hắn tu luyện, tám tháng qua hắn lại luyện hóa chừng sáu trăm viên Nguyện Lực Châu. Trước mắt tốc độ luyện hóa Nguyện Lực Châu mỗi ngày đã đạt đến ba viên, chỉ cần luyện hóa thêm khoảng gần hai ngàn viên nữa, suy đoán tu luyện ở chỗ này tới lúc Kham Loạn hội kết thúc hắn sẽ có thể đột phá đến Thanh Liên nhị phẩm, bởi vì tốc độ tu luyện ở chỗ này vẫn đang tăng lên.
Nếu như ra khỏi nơi này tu luyện, tốc độ luyện hóa Nguyện Lực Châu mỗi ngày tạm thời cũng sẽ ngừng lại ở ba viên một ngày, còn phải tu luyện chừng hai năm nữa mới có thể đột phá đến Thanh Liên nhị phẩm, khi đó Tinh Tú Hải Kham Loạn hội đã sớm kết thúc.
Cho nên Miêu Nghị rất không nỡ bỏ nơi này mà đi, thấy Hỏa Cực cung lơ lửng tựa hồ đã ổn định, lại từ nóc nhảy xuống, vào trong cung điện.
Bất quá thấy Hỏa Cực cung bị mình làm ngổn ngang bừa bãi, Miêu Nghị lại rùng mình một trận, dường như vách tường bị mình đập phá kia dù muốn khôi phục như cũ cũng không có biện pháp. Nếu như bị Yêu Vương Liệt Hoàn thấyn sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất giết chết hắn, không thừa dịp hiện tại rời đi trốn xa một chút thoát khỏi hiềm nghi. Nếu thật sự muốn cầm cự đến lúc Kham Loạn hội kết thúc rồi đi, sợ là Yêu Vương chỉ cần ra lệnh một tiếng, hắn có muốn chạy cũng không thể chạy xa được.
—————