Thứ cuối cùng Hạ Thụy Trạch đụng phải là sát nhân đằng, khu vực trung chuyển phía trước rõ ràng rộng hơn những cái trước đó, một bụi cây màu xanh khổng lồ đang không ngừng kích động, quanh thân là hàng chục dây leo cứng cáp thô tráng đang múa may quay cuồng.
(Đằng: dây leo)
Trong các loại vũ khí, súng lazer cần nhiều năng lượng nhất, sau đó là vòng phòng hộ của khôi giáp, kế tiếp là cung Quang Thúc, cuối cùng mới là kiếm chấn động năng lượng cao, vì tiết kiệm năng lượng nên trước đó Hạ Thụy Trạch rất nhiều lần đều dùng súng lazer để mở màn, sau đó dùng kiếm chấn động năng lượng cao công kích.
Lần này tấn công có khả năng sẽ bị vây công tứ phía, cậu chuẩn bị thử dùng cung Quang Thúc.
Gỡ xuống cây cung kim loại thật lớn sau lưng, Hạ Thụy Trạch hướng về phía chính giữa bụi cây kéo căng dây cung.
Theo động tác của cậu, một chùm tên ánh sáng tập trung ngay giữa cây cung, dây cung bị kéo càng căng, mũi tên ánh sáng càng dày, uy lực cũng càng lớn.
Dưới thực lực của Hạ Thụy Trạch cộng thêm khôi giáp phòng hộ phụ trợ, mũi tên được kéo đến độ cung lớn nhất.
Một chùm mũi tên ánh sáng thật lớn được bắn ra ngoài, chính giữa bụi cây trực tiếp bị xuyên thành một lỗ lớn, trong nháy mắt xuyên qua sát nhân đằng, mũi tên lập tức nổ tung, sát nhân đằng vỡ thành từng mảnh, chất lỏng màu xanh bắn tung tóe khắp nơi.
“Oa!”
Nhìn sát nhân đằng vô lực rũ xuống, những người chú ý tới Hạ Thụy Trạch không khỏi phát ra tiếng kinh hô.
Hình ảnh Hạ Thụy Trạch lưu loát giết chết sát nhân đằng thật sự quá khốc, khiến người xem không khỏi nhiệt huyết sôi trào.
Vị tuyển thủ nhìn qua gầy yếu này thật nằm ngoài dự liệu của mọi người, nếu nói hài tử lấy được súng lazer cũng có thể nhẹ nhàng nổ súng sinh ra lực sát thương, lấy được kiếm chấn động năng lượng cao cũng có thể tùy tiện khoa tay múa chân, vậy cung Quang Thúc thật sự không phải người bình thường nào cũng có thể dùng được.
Nói đơn giản, việc này cần có kỹ thuật.
Rất rõ ràng, Hạ Thụy Trạch chính là thuộc loại có kỹ thuật tốt kia, càng khó được chính là, không chỉ kỹ thuật bắn súng cùng kỹ thuật dùng kiếm của cậu tốt, kỹ thuật bắn tên cũng rất tốt, khiến khán giản không khỏi càng thêm chờ mong, Hạ Thụy Trạch giống như một bảo tàng có nhiều tiềm lực chưa được kích phát.
Mà tuyển thủ có thực lực có tiềm lực như vậy khi tuyệt vọng chết thảm ở màn khảo nghiệm nào đó, hình ảnh kia nghĩ thôi cũng cảm thấy phi thường xuất sắc.
Không giống với Hạ Thụy Trạch được người xem trận chiến vương giả “yêu thích”, kỳ vọng, một vài tuyển thủ ở cửa ải này đã bị ban tổ chức cùng khán giả chán ghét.
Bị ghét bỏ đương nhiên không phải những tuyển thủ ra tay với những người khác, người xem tiết mục này đều theo đuổi kích thích máu me, hận không thể để tất cả tuyển thủ tập trung lại chém giết lẫn nhau mới làm họ càng cao hứng.
Đương nhiên chiến đấu như vậy không có quá nhiều kích thích, vẫn là xem các tuyển thủ bi vây trong khốn cảnh giãy giụa cầu sinh thú vị hơn.
Tóm lại, tuyển thủ có sức chiến đấu cường hãn, xử lý được nhiều tuyển thủ dự thi hoặc sinh vật biến dị nhất sẽ được người xem “yêu thích”.
Mà người bị ban tổ chức thậm chí là khán giả chán ghét chính là những tuyển thủ “phá hư quy tắc.”
Những tuyển thủ này không biết dùng cách nào, lại có thể tùy tiện lấy ra một lượng lớn vũ khí nóng, các loại súng nguyên thủy thậm chí là hỏa tiễn không ngừng bắn về phía sinh vật biến dị, tuy uy lực còn kém một chút, nhưng số lượng đạn phảng phất như không có giới hạn.
Càng đứng nói những tuyển thủ này cho dù bị thương, sau khi uống vào một loại chất lỏng không rõ nào đó, thế nhưng lập tức khôi phục lại?
Nếu Hạ Thụy Trạch nhìn thấy bọn họ, nói không chừng sẽ đoán được, đây đều là thí luyện giả đến từ thế giới vô tận.
Có không gian hệ thống thậm chí là nhẫn không gian, thí luyện giả chính là kho vũ khí nóng di động. Các loại thuốc trị thương trên chợ đen rất nhiều, chỉ cần giá cả thích hợp, không có chuyện bán không được.
Nhưng những thí luyện giả xem ra đã ngựa quen đường cũ, khiến ban tổ chức nhìn tức đến bốc khói, cũng làm cho người xem sinh ra ác cảm.
Phải biết rằng, thi đấu đen cũng phải “công bằng”, dù ở đây không có quy củ, loại hành vi phá hoại quy tắc này cũng không được phép tồn tại.
“Hừ, đám người này không nhảy nhót được bao lâu, đến cửa ải thứ ba ta muốn tất cả đều phải chết! Chết thảm là đằng khác!”
Đạo diễn mắng đám người phụ trách tuyển chọn tuyển thủ cùng phụ trách trước khi thi đấu đến máu chó đầy đầu, lại dám tìm đến những gia hỏa này, quả là muốn phá hủy tiết mục chiêu bài của bọn họ, khiến khán giả chê cười.
Nếu không phải trước hai cửa ải ban tổ chức không thể tùy ý quấy nhiễu, đạo diễn nhất định sẽ an bài cho bọn họ cách chết thê thảm nhất.
Đương nhiên, bắt đầu từ cửa thứ ba, tình huống sẽ hoàn toàn bất đồng, ban tổ chức có thể ở một trình độ nhất định tác động đến tuyển thủ, haha, lúc đó chính là ngày chết của bọn họ!
Hạ Thụy Trạch không biết những chuyện này, hiện tại tâm trạng của cậu không tệ lắm, bởi vì sau khi giết chết sát nhân đằng, cậu lại thấy được bảo rương bạch sắc đã lâu không thấy. Cậu giải quyết được năm sinh vật biến dị, đây là con đầu tiên tuôn ra bảo rương.
Nhân cơ hội tìm kiếm hộp năng lượng, Hạ Thụy Trạch làm bộ lơ đãng mở ra bảo rương, một hạt giống màu xanh xuất hiện trong không gian hệ thống của cậu.
[ Hạt Giống Sát Nhân Đằng: sau khi sử dụng có thể nhanh chóng thúc giục sinh ra một gốc sát nhân đằng ]Này thật đúng là thu hoạch mới lạ, trong đầu Hạ Thụy Trạch xoay chuyển, đã có tính toán.
Giết chết sát nhân đằng, lại xuyên qua thông đạo gần nhất bên phải, Hạ Thụy Trạch thấy được cảnh tượng hoàn toàn bất đồng trước đó.
Xuất hiện trước mặt Hạ Thụy Trạch chính là một loại nhà hát kịch nhỏ, cửa thông đạo nằm ngay trên sân khấu, nên lúc tuyển thủ dự thi xuất hiện giống như trực tiếp bước lên sân khấu, để các tuyển thủ ngồi dưới khán đài xem xét.