“Nô tì cung tiễn Hoàng Thượng!” Nhóm phi tử bên cạnh cũng chỉ hảo hảo hành lễ, đôi mắt trông mong nhìn Hoàng Thượng rời đi. Từ đầu đến cuối, Hoàng Thương nhìn cũng không có nhìn các nàng một cái, ánh mắt toàn bộ dừng ở trên người nam hài trong lòng. Điều này làm cho các nàng đố kỵ oán hận đồng thời cảm thấy một mảnh mất mác. Nhìn động tác Hoàng Thượng, thực rõ ràng, nam hài không có bất luận thân phận gì, lại so với các nàng địa vị cao hơn.
Hậu cung Lôi quốc tần phi thị tẩm, cũng không cái gì lật bài, cái gì quy củ, hoàn toàn là theo ý Hoàng Thượng. Mà Hoàng Thượng cũng không thích nữ nhân không có việc gì lúc nào cũng quấn quít lấy hắn, như vậy chỉ càng làm cho hắn chán ghét. Cho nên phi tử không có thông báo, không ai dám đi kề cận hắn. Chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nhìn người kia đi xa, trong lòng hận không thể đem nam hài kia ngũ mã phanh thây.
“Taị sao có thể như vậy chứ” Mỹ nhân trước đứng lên trên mặt đất, đúng là Thục phi nương nương điềm đạm xinh đẹp. Vẻ mặt kia biểu tình bi thương, hai mắt chuyển hồng, lời nói của nàng đã bị thanh âm có chút nghẹn ngào đả kích thật lớn. Từ khi Hoàng Thượng từ ngoài cung trở về, ngay cả liếc mắt cũng không có nhìn nàng.
“Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, sợ là phải thoái vị.” Đức phi hừ nhẹ một tiếng, bỏ lại một câu không đầu không đuôi xoay người rời đi. Nhưng là chúng phi tử liền hiểu, cái gọi là ‘thiên hạ đệ nhất mỹ nhân’ đúng là Thục phi nương nương một năm nay được Hoàng Thượng thâm sủng (sủng ái sâu sắc). Đức phi nói ‘thoái vị’, mọi người làm sao không biết là có ý tứ gì.
Nghe được câu nói Đức phi bỏ lại, Thục phi chấn động rõ rệt. Liên tục lắc đầu, “Ta không tin, ta không tin.” Một năm vụn vặt ấy quay về trong đầu nàng, nàng không thể tiếp thu chuyện chính mình thất sủng là thật.
Huệ phi bên cạnh nhìn nàng một cái, cười lạnh, thật đúng là một đứa ngốc, đế vương sủng ái làm sao có vĩnh viễn. Nhìn thấy biểu tình trên mặt Thục phị, trong lòng khỏi phải nói rất cao hứng. Rốt cục cũng làm cho thiên chi kiều nữ này biết được tư vị thất sủng. Lãnh đạm nói: “Tên nam hài kia thật đúng là cực phẩm, trách không được Hoàng Thượng có ý, cũng không thèm nhìn tới vương triều đệ nhất mỹ nhân của chúng ta một cái.”
“Ngươi….. ” Thục phi nghe ra ý tứ của Huệ phi, lại càng cảm thấy phẫn nộ.
“Tỷ tỷ ta nói đều là lời thật a, muội muội chính là phải nhanh chấp nhận sự thật này, đối với ngươi là tốt nhất.” Hừ, trách không được nàng bỏ đá xuống giếng, ai kêu Thục phi này khi được sủng ái, đem ai cũng không để vào trong mắt. Chỉ cần thất sủng, vậy cái gì cũng xong xuôi rồi, còn muốn cùng nàng hô to gọi nhỏ sao
Đại thần phía dưới cũng không ngoại lệ cũng đều sôi nổi nghị luận. Lôi quốc vương triều mất trăm năm, nhưng cho tới bây giờ không có phát sinh chuyện như thế này a. Hôm nay hành động của Hoàng Thượng, thật sự khó có thể làm cho người ta tiếp thu. Mà ý tứ của Hoàng Thượng thực rõ ràng, mang nam hài này tới tham gia yến hội, cũng chính là nhắc nhở bọn họ cùng phi tần, địa vị nam hài này ở trong lòng hắn.
Thân phận của y, đã không thể chuyển.
Hiện tại, chỉ hy vọng nữ nhi của mình có thể tranh chút khí, đem tâm Hoàng Thượng ôm lấy, bằng không cuộc sống trong hậu cung của các nàng về sau, có thể nghĩ là cái dạng ngày tháng gì. Ánh mắt không khỏi quay lại nhìn nữ nhi của mình, xem ra vẫn là tìm người dạy dỗ một chút thì tốt hơn. Dung mạo so với nam hài kia bất quá, sẽ nghĩ biện pháp khác bổ thượng (bổ sung thêm).
“Hoàng huynh, ngươi ôm sủng nhi đi đâu” Lôi Duẫn Linh không giống như nghe thấy những đối thoại của thâm cung oán phụ, lại càng không muốn vì bất luận kẻ nào đem thuyết khách. Theo Lôi Duẫn Hạo đuổi kịp, nam tử bên người nàng sửng sốt, ánh mắt của Quận chúa ngày hôm nay, giống như một mực ở trên người nam hài kia, điều này làm cho trong lòng bọn họ không khỏi căng thẳng. Không biết là mất mác, hay là vui mừng.
Nghe được thanh âm người tới, trong đầu Lôi Duẫn Hạo lập tức nghĩ tới bốn chữ, cảm thấy phi thường phù hợp với nữ nhân phía sau. Âm hồn bất tán! Tức giận hừ lạnh nói: “Trẫm muốn làm cái gì, còn phải cùng ngươi báo cáo sao”
“Ha hả, đương nhiên không phải rồi. Chỉ là ta thấy kỳ quái a, hoàng huynh sẽ đem sủng nhi an bài ở toàn cung điện nào, danh bất chính ngôn bất thuận, sẽ không để ngươi cùng sủng nhi ở chung một chỗ đi. Nói như vậy, sợ là ban đầu sẽ không an tâm các đại thần, quyết tâm đến phiền hoàng huynh ngài.” Lôi Duẫn Linh hướng hắn ôn nhu cười, nghĩ tới những đại thần sở dĩ không có thượng giá, đó là hoàng huynh khẳng khái để cho nữ nhi của bọn họ vào cung, ngăn miệng của bọn họ. Chính là nếu để sủng nhi vào ở Lôi cung, mai đây truyền ra một cái, những đại thần đó chắc chắn sẽ không để ý lợi ích của mình dân thư tử gián.
Chết tiệt! Lôi Duẫn Hạo nhìn vẻ mặt của tiểu nữ nhân cười đến sáng lạn này, tâm tư cân nhắc. Nàng nói cũng không sai, nếu là nói như vậy, những đại thần này nhất định khó mà tiếp nhận. Xem ra, thân phận của sủng nhi vẫn là giải bày từng bước một, không thể làm cho người ta thoáng cái tiếp thu, vậy chậm rãi tập quen đi. Cân nhắc một chút như vậy, Lôi Duẫn Hạo nhìn bảo bối ngủ trong lòng, nhẹ giọng nói: “Trẫm dẫn hắn đi Thiên sủng cung!”
“Thiên sủng cung” Lôi Duẫn Linh nghĩ nghĩ, trí nhớ của nàng luôn luôn tốt lắm, trong hoàng cung hình như không có tên của cung điện này a. “Có cung điện này sao”
“Sao Không có, rất nhanh thì có.” Lôi Duẫn Hạo thiêu mi, xoay người đối với Lâm công công phía sau phân phó: “Thế nhưng vẫn chưa có Thiên Sủng cung.Vậy đem ‘Phượng Nghi cung’ bảng hiệu tháo xuống, sửa thành ‘Thiên Sủng cung’. Là cung điện chuyên thuộc của tiểu chủ tử.” Đó là cung điện cách hắn gần nhất, không tới nửa nén hương liền đến rồi. Như vậy, hắn đi tìm sủng nhi cũng thuận tiện!
“Hoàng Thượng này……” Lâm công công vẻ mặt khó xử, Hoàng Thượng nhất định làm như vậy sao
“Hoàng huynh này chỉ sợ không ổn đi!” Phượng Nghi cung Thiên a! Như vậy không phải đại biểu cho Lôi triều không có hoàng hậu sao Hôm nay hắn cho sủng nhi mặc y sam cũng đã muốn gây náo động rồi. Phượng Nghi sửa làm Thiên sủng, sợ là trong lòng hoàng huynh sớm có tính toán.
“Có cái gì không ổn, lôi thôi dài dòng! Trẫm không cần ngươi dạy nên làm như thế nào!” Lôi Duẫn Hạo, không thèm để ý nàng, sửa cước bộ hướng tới bây giờ còn là ‘Phượng Nghi cung’ cung điện đi đến.
Lâm công công phía sau vội vàng đuổi theo, Quận chúa cũng bị mắng, hắn lại càng không dám có ý kiến a.