Nơi này cũng không có biến hóa gì, nhiệt độ vô cùng thích hợp, không có thây ma, trừ bọn họ cũng không có người khác, động thực vật đều không có, ban đêm thậm chí không cần ngủ ở trong xe, có thể nằm trên mặt đất, hai người sau khi rơi vào vẫn nghĩ biện pháp ra ngoài, nhưng mà… vẫn bị nhốt.
“Cũng không biết hiện tại là ban ngày hay buổi tối.” Trương Quân ai oán ngẩng đầu nhìn bầu trời… nói là bầu trời, kỳ thực cũng là một mảnh trắng xóa, trên thức tế cái gì cậu ta cũng không nhìn thấy.
Từ khi rơi vào đến bây giờ, cậu ta cảm thấy bản thân sớm nhàm chán đến phát điên rồi.
Liễu Phi Dương nhàn nhạt liếc đối phương một cái, “Ban ngày hay buổi tối đều không khác gì nhau.”
Trương Quân ai oán thở dài, “Đúng là không khác gì nhau, thật không biết lúc nào mới có thể ra ngoài…”
Liễu Phi Dương nằm trên mặt đất, một tay gối lên trán mình, bộ dáng ngược lại có chút nhàn nhã, nhưng tâm tình trong mắt cũng không bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài.
Trương Quân trở mình, nửa người đặt trên người Liễu Phi Dương, “Nếu bị nhốt ở đây cả đời, cậu sẽ làm sao?”
Liễu Phi Dương liếc xéo đối phương một cái, “Cả đời? Cậu nói làm sao?”
“Tôi nói à… Nếu không sầu ăn không lo uống thì cũng không có gì, có điều… thức ăn trên xe chỉ đủ cho chúng ta ăn mười ngày nửa tháng mà thôi.” Trương Quân nhìn về phía xe, nếu không có vật tư trong xe chỉ sợ bọn họ phải chết đói rồi.
Liễu Phi Dương cười cười, “Nơi này không có gì cả, cậu có thể chịu được tịch mịch?”
Trương Quân cười ha ha một tiếng, “Không phải có cậu sao! Phi Dương, cậu quá coi thường bản thân rồi, có cậu bên cạnh sao tôi lại tịch mịch được chứ?” Nói xong, giống như dê xồm hôn lên mặt Liễu Phi Dương một cái.
Liễu Phi Dương tức giận trừng mắt nhìn đối phương, vừa muốn nói gì, từ trên trời giáng xuống một thân thể… rơi ngay trên người Trương Quân.
“A…” Trương Quân cùng Phi Dương bị nện đồng thời buồn bực hừ một tiếng, lực trùng kích từ nơi cao rơi xuống cũng không phải giỡn chơi! Trương Quân nghĩ, lưng mình sẽ không dùng được nữa rồi.
Nhưng xui xẻo nhất thật ra vẫn là tấm đệm Liễu Phi Dương, bởi anh ta phải gánh sức nặng của hai người! Khóc cũng không có chỗ để khóc mà!
“Ặc… thật sự rất xin lỗi.” “Người bay” từ trên trời rơi xuống Dương Sóc trở mình một cái bò dậy, thuận tay cũng kéo Trương Quân lên, “Các cậu không sao chứ?”
Kỳ thực khi hắn ở phía trên rơi xuống liền thấy Trương Quân và Liễu Phi Dương bên dưới rồi. Nhưng nhìn thấy thì nhìn thấy cũng phải tránh được nha! Hắn tránh không được, cho nên… vẫn là đè lên họ.
“Không, tôi có chuyện, có chuyện rất lớn.” Trương Quân liều mạng ho khan hai tiếng, một tay vỗ ngực chính mình. Hiển nhiên hơi thở rất không thuận.
Dương Sóc nhe răng cười cười, “Không phải do không khống chế được sao? Cũng không thể trách tôi, ai bị ném từ trên xuống đều không có biện pháp tự mình khống chế.”
Trương Quân liếc mắt, “Lời đó đều do cậu nói.”
Liễu Phi Dương cũng thở dốc bò dậy, so với Dương Sóc cùng Trương Quân, ít nhất hai người kia đều là dị năng giả, mà bản thân là một người bình thường. Người bình thường đó!
“A, Phi Dương, cậu thế nào rồi?” Trương Quân khẩn trương dò xét nhìn lại, bàn tay theo lồng ngực Liễu Phi Dương sờ loạn, sức lực mặc dù không nặng nhưng vẫn bị hất văng ra.
Trương Quân cũng không để ý, nhìn lực đánh người của Liễu Phi Dương có lẽ không có việc gì.
Liễu Phi Dương ho hai tiếng rồi hỏi Dương Sóc, “Sao cậu cũng tiến vào đây rồi?”
Dương Sóc cười khổ, nói một chút những chuyện mình trải qua.
Trương Quân nghe xong nhịn không được chậc chậc lưỡi, “Đặc sắc như vậy ha… nhưng Cố Diễm không phải gấp chết sao?”
Cố Diễm… Đúng rồi, nghĩ đến Cố Diễm, Dương Sóc bắt đầu suy sụp. Bản thân từ nơi đó rơi xuống, dựa theo tính tình Cố Diễm sợ là sẽ nhảy theo mình, có điều may mà có Chu Châu bên cạnh, Chu Châu không phải người không tỉnh táo, cậu ta sẽ giữ chặt Cố Diễm. Nếu đều tiến vào, vậy thì không ổn rồi.
Thấy nét mặt Dương Sóc không vui, Trương Quân cũng sợ tới mức không dám nói thêm gì nữa.
Sau đó, Dương Sóc hỏi tình huống nơi này, Trương Quân liền kể lại hai ngày khổ bức vừa qua.
Dương Sóc nghe xong nhăn mày lại, “Ra không được… thậm chí biện pháp gì cũng nghĩ tới sao?” Mặc dù hỏi như vậy, trong lòng cũng biết rõ sợ là biện pháp gì đều thử qua, bằng không hai người kia cũng sẽ không rảnh rỗi ở trong này rồi.
“Biện pháp có thể nghĩ đến tụi tôi đều thí nghiệm rồi, có điều dị năng chúng ta không giống nhau, nói không chừng dị năng của cậu sẽ hữu hiệu.” Trương Quân lạc quan nói.
Hắn nơi nào có dị năng, Chu Châu không bên cạnh, dị năng thực vật của hắn căn bản là củi mục. Không cản trở đã không tệ, hỗ trợ… vẫn là đừng hy vọng vào!
Nhắc tới dị năng thực vật, Dương Sóc xem xét không gian chính mình, nhưng khiến sắc mặt hắn trầm xuống chính là hắn phát hiện ở trong này hắn thế nhưng không cách nào bắt liên lạc được với không gian của mình!
Chẳng lẽ bởi bọn họ đang ở trong không gian do người khác thiết trí, cho nên mới gặp phải chuyện như vậy? Nếu là như thế, bản thân ngay cả tự bảo vệ mình cũng thành vấn đề rồi…
Nghĩ đến đây, sắc mặt Dương Sóc càng thêm âm trầm.
Liễu Phi Dương cùng Trương Quân nhìn thần sắc đối phương rồi liếc nhau một cái, không biết làm sao rồi. Nghĩ nghĩ, vẫn là do Trương Quân mở miệng hỏi: “Dương Sóc, thế nào rồi? Có vấn đề gì không?”
Dương Sóc trầm mặc lắc đầu, “Không có gì, dị năng của tôi tạm thời không thể sử dụng.”
“Không thể sử dụng?” Trương Quân ngẩn người, “Tại sao? Dị năng của tôi ở trong này có thể sử dụng mà.”
Dương Sóc bình tĩnh nhìn Trương Quân, “Tôi cũng không gạt các cậu, dị năng của tôi cùng dị năng thực vật bình thường có chút khác nhau, toàn bộ là nhờ tinh thần ý thức nối liền mới có thể sử dụng, hiện tại chúng ta ở trong kết giới của người khác, thế giới trong kết giới tự thành một không gian, khiến tinh thần ý thức của tôi bị khống chế, cho nên, dị năng của tôi trong này không có biện pháp sử dụng.”
Mặc dù Dương Sóc rất nghiêm túc giải thích, nhưng Trương Quân nháy đôi tròng mắt vẫn nghe không hiểu.
Liễu Phi Dương ngược lại như có điều suy nghĩ.
Dương Sóc giải thích xong cũng không có ý định nói thêm gì nữa, trên người hắn, không gian tuyệt đối là bí mật, đặc biệt còn không phải là không gian chết, không nói cũng không phải do không tín nhiệm, chẳng qua đối với mọi người đều không có chỗ tốt. Biết quá nhiều cũng không phải chuyện tốt, hắn nguyện ý tín nhiệm Trương Quân, nhưng có thể không mang đến nguy hiểm cho đối phương thì không cần mang cho đối phương nguy hiểm.
Chuyện về không gian, càng ít người biết càng tốt!
“Dị năng thực vật của cậu không thể dùng, vậy còn biện pháp nào có thể nghĩ đến? Dùng thân thể tông vào? Đoán chừng chúng ta tông chết cũng tông không ra.” Trương Quân than thở.
Dương Sóc nhàn nhạt cười cười, “Đều thử xem sao, chung quy sẽ có biện pháp, có thể đi vào thì có thể ra ngoài thôi.”