” Dạ, em sẽ ngoan ngoãn đợi anh khi em không có ở đây anh nhớ giữ gìn sức khỏe của bản thân, ăn uống làm việc cân bằng, khi gặp lại mà súc cân nào là anh biết tay với em! “
Hai tay anh đang giữ lấy hông cô, dịu dàng mỉm cười gật đầu : ” Nghe rồi, anh sẽ chú ý mà. Em cũng vậy anh về mà em giảm kg nào là biết tay với anh “
Y Đàm cười tươi, nhón chân lên khẽ hôn lên môi anh rồi nói tiếp: ” Biết rồi ạ, em cũng nên đi rồi mẹ đang đợi em ở trọ “
” Vậy em đi đi, lúc lên xe gọi điện hoặc nhắn tin báo cho anh biết một tiếng “
” Ừm! Em đi đây, khi em bước khỏi căn phòng này là vở kịch chúng ta bắt đầu, anh và em hãy làm tốt nhé ! “
Dương Vũ không nỡ để cô đi, bàn tay vẫn còn nằm bàn tay mềm mại của cô, anh ôm cô vào lòng một lát sau anh buông cô ra.
Nhìn theo bóng lưng của Y Đàm dần xa ánh mắt Dương Vũ từ từ thay đổi sắc thái, anh quay người lại khuôn mặt tức giận cầm lấy mấy chiếc bình sưu tầm để trong phòng không do dự mà đập xuống tạo thành một bãi hỗn độn.
Phùng Y Đàm đứng trong thang máy cố tình nhéo tay thật đau để tạo cảm giác đau, rồi tự tát lên mặt mình.
Lúc thang máy mở ra Y Đàm khuôn mặt đã đỉ ửng hai mắt đã ươn ướt trạng thái tâm trạng trông rất tệ.
Người của Hoàng Thiên Tâm phái đến đã chụp ảnh Y Đàm lại gửi sang cô ta, cô ta nhìn thấy liền hài lòng mà cười vui vẻ.
Vở kịch bây giờ chính thức bắt đầu, Trịnh Dương Vũ bắt đầu nhả mồi, thu lưới bắt một mẻ rồi xử sạch.
Lâm Đạt chạy tới nhìn đống lộn xộn dưới nền cậu ta không biết đã xảy ra chuyện gì, trong lòng còn nghi vấn cuộc nói chuyện của sếp và Y Đàm họ cải nhau sao? Cậu là lần đầu tiên thấy anh mất kiể soạt như này, Lâm Đạt nhẹ lên tiếng hỏi thăm tình hình.
” Sếp anh và Y Đàm hai người cải nhau à? Chuyện gì đã xảy ra vậy? “
Trịnh Dương Vũ quay lại khuôn mặt lạnh tanh không chút cảm xúc nào làm Lâm Đạt có chút rén ngang.
” Cậu thu dọn sạch đống này đi, rồi tôi sẽ nói cho cậu biết “
” À dạ để tôi đi gọi người tới dọn dẹp liền “
Sau khi người dọn dẹp xong mớ hổn độn, anh ngồi xuống ghế Lâm Đạt đi lại gần cạnh, Trịnh Dương Vũ nói kế hoạch cho Lâm Đạt biết.
Đồng thời cũng dặn dò cậu ta làm nhiệm vui của mình, Lâm Đạt nghe xong sắc mặt có chút thay đổi nhưng chốc lát lại trở lại bình thường.
Ly Na nãy giờ đứng đợi cậu ta ở một góc thấy Lâm Đạt ra liền chạy tới kéo lấy cánh tay rồi hỏi: ” Sao rồi chủ tịch đã nói gì? Y Đàm vẫn ổn chứ? “
Lâm Đạt trả lời: ” Chủ tịch đã nói nhiều lắm, Y Đàm thì xin nghỉ việc về quê rồi, hai người họ đã cải nhau chủ tịch và em ấy đã chia tay rồi, cho nên em đừng có nhắc tới Y Đàm trước mặt chủ tịch nữa biết không? “
” Y Đàm xin nghỉ việc về quê rồi? Tại sao lại đột ngột vậy, còn chia tay với chủ tich em ấy tình cảm của hai người rất tốt mà, sao lại nố là chia tay? Chắc chắn có ẩn tình nào trong đây này.”
” Em không nên tò mò nhiều làm chi, chuyện của họ thì mình không hiểu được đâu, biết đâu vài tháng lại quay laii với nhau thì sao! “
Nói xong Lâm Đạt quay người đi, Ly Na bước chân đuổi theo ” Anh nói vậy là sao? Họ sẽ quay lại với nhau sao? Nói cho em biết đi mà!”