– Không sao, tớ có thể bế cậu vào bệnh viện.
– Đồ hợm hĩnh. Cậu nghĩ tôi phế vậy sao? – Cô quát lên. Lúc nào cũng nghĩ mình yếu đuối, cái tên này! Cô nghĩ.
Sau khi tan hoạt động ở câu lạc bộ. Tiểu Phong và cô chuẩn bị về nhà, thì Kim nhờ Tiểu Phong ở lại giúp xem xét máy vi tính giúp. Lucasta về nhà một mình mà không đợi Tiểu Phong nữa. Cô không muốn bị hiểu nhầm.
Đang đi trên đường, một nhóm người chặn đường không cho cô đi. Trong đó có Feya và Miêu Miêu.
– Suốt ngày bám dính lấy Tiểu Phong. – Miêu Miêu hằn học chửi bới.
– Đừng nói bạn cùng lớp như vậy – Feya nhẹ nhàng nói – Cậu ấy phải làm vậy thì mới có đủ tiền đi học.
– Các cậu muốn gì?
– Khôn hồn thì cút khỏi Tiểu Phong – Miêu Miêu nói giọng hầm hè.
– Tớ không bám cậu ta mà phải cút.
– Lại nói là không sao? Ý cậu là Tiểu Phong bám cậu sao? Tiểu Phong của tôi không đời nào làm thế! Là cậu cho Tiểu Phong uống bùa mê thuốc lú! À không là Tiểu Phong thương hại một đứa quê mùa như cậu thôi. Khi nào chán thì sẽ vứt cậu đi.
Lần này thì chính Feya bực dọc nói.
– Mệt mỏi! Suốt ngày trai với gái! Các cậu không còn điều gì tốt hơn để quan tâm à?
– Con nhỏ chết tiệt! Dám chơi Kim. Hôm nay dám động vào Ken nữa. Mày đừng hòng thoát khỏi đây! Đám con gái và con trai thuộc bè lũ của Freya nhao nhao, xông vào định cho Lucasta một trận.
– Tiểu thư công tử nhà giàu lại hành động lỗ mãng như dân quê mùa thế sao?
– Ha…?
Cô chống cự đám người. Lấy điện thoại gọi cho giáo viên chủ nhiệm.
– Không được để cho cô ta gọi điện.
Nhưng không cản được Lucasta.
Cả đám người bị triệu tập ở văn phòng của trường. Không lường được, Lucasta lại bị giáo viên mắng ngược lại vì không đoàn kết với lớp. Đám người Freya cười khúc khích. Sau đó, cô bị bắt viết bản kiểm điểm trong phòng một mình.
– Em phải cần chữ ký của phụ huynh đúng không ạ?
– Đúng vậy, em phải xin chữ ký của phụ huynh ký trong đơn này. – Giáo viên nghiêm nghị nói.
– Nghĩa là em đành phải xin chữ ký của giám đốc Đại Phong rồi.
– Cái gì? – Cô giáo ngạc nhiên buột miệng thốt – Giám đốc Đại Phong sao lại đi ký cho em?
– Chú ấy đang là giám hộ của em ạ.
– À, bản kiểm điểm này đưa cô. Cô bảo em viết để đám cô cậu kia không làm khó em thôi. Em không mắc lỗi gì hết. Đưa cô nào!
– Vì em không đoàn kết nên mới gây ra chuyện ngày hôm nay. Có lỗi thì phải chịu. Em vẫn phải…
– Đưa cô nào! Em là học sinh chăm ngoan, hiền lành, chỉ là các bạn chưa hiểu em thôi. Sau này sẽ hòa nhập.
Cô giáo lấy được bản kiểm điểm của Lucasta trong tay, thở phào nhẹ nhõm. Suýt chút nữa thì lớn chuyện.
Từ lúc bị Lucasta đánh bại, Ken đâm nóng giận, luyện đánh cầu lông hàng giờ trong phòng thể chất. Cậu quyết phải phục thù. Tuy nhiên, từ vụ đó, cô từ chối mọi lời thách đánh cầu lông của Ken, dù bị nói khích cỡ nào.