Cái này… cái này… cái này… cái này… cái này nhất định là nghe lầm, tuyệt đối như vậy!
Lăng Hàn xoay người lại, lộ ra một nụ cười, giơ tay lên nói:
– Một lời đã định!
Ba năm, đủ để hắn trưởng thành, chí ít có thể vượt xa đám người Lăng Trọng Khoan, không cần lo lắng có nguy hiểm tính mạng.
Đùng!
Lưu Vũ Đồng cũng đưa tay ra, cùng hắn đối chưởng, đây là ước định của Võ Giả.
Thật mềm!
Thời điểm vỗ tay với đối phương, trong lòng Lăng Hàn không khỏi rung động, tuy hắn từng là cường giả Thiên Nhân Cảnh, càng là đan đạo đại sư, kiếp trước không biết có bao nhiêu mỹ nữ tuyệt sắc đầu hoài tống bão, nhưng hiện tại cùng tiền thân dung hợp linh hồn, tựa hồ cũng biến thành trẻ tuổi kích động, cảm xúc mãnh liệt cháy hừng hực, để hắn thật giống như trở lại năm mười sáu tuổi.
Lăng Hàn hưởng thụ thay đổi như vậy, đây là ý nghĩa của sinh mệnh.
– Lưu tiểu thư, không nên nghe tiểu súc sinh này nói hưu nói vượn, chúng ta nói chính sự a.
Lăng Trọng Khoan chen lời nói, hắn không muốn Lăng Hàn tiếp tục quấy rối nữa. Còn có Trương Viễn kia, thật là một tên ngu xuẩn, ngay cả một phế vật cũng trông không được, trở lại liền làm thịt hắn!
– Đại chấp sự.
Lăng Hàn lạnh lùng nhìn sang.
– Tiêu chuẩn đi Hổ Dương Học Viện này, chính là cha ta dùng tính mạng đổi lấy, hiện tại cha ta đang ở trong Tử Quang Địa cốc liều mạng, ngươi lại vô liêm sỉ đoạt tiêu chuẩn này đi, ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?
– Làm càn, lại dám nói chuyện với lão phu như vậy?
Lăng Trọng Khoan quát to.
Trước đó Lưu Vũ Đồng không để việc này ở trong lòng, nhưng vừa rồi đã có ước định với Lăng Hàn, thái độ của nàng tự nhiên thay đổi, mở miệng nói:
– Lăng chấp sự, cái này đến cùng là chuyện gì xảy ra, ta cần một câu trả lời thỏa đáng!
Lăng Trọng Khoan có thể bỏ qua Lăng Hàn, nhưng Lưu Vũ Đồng lại không được.
Người ta là đại biểu của Hổ Dương Học Viện, thực lực càng trên hắn, hắn có tư cách gì bỏ qua Lưu Vũ Đồng?
Hắn vội vàng nói:
– Sự tình là như vậy, người này là con trai của Hàn gia gia chủ Lăng Đông Hành, nên Lăng Đông Hành động tư tâm, lén lút dành tiêu chuẩn cho hắn, ta chỉ là xuất phát từ đại cục, để tiêu chuẩn này phát huy ra tác dụng chân chính!
– Xuất phát từ đại cục?
Lăng Hàn cười gằn.
– Lăng Trọng Khoan, ngươi còn biết xấu hổ hay không? Cái tiêu chuẩn này là phụ thân ta dùng tính mạng đổi lấy, cùng gia tộc có quan hệ gì, cần ngươi đến bận tâm? Ngươi chỉ là muốn giao tiêu chuẩn này cho Tôn Tử của mình, ngày sau tu vi vượt qua cha ta, do đó trợ giúp ngươi đoạt vị trí Gia chủ mà thôi.
– Đã làm kỹ nữ, lại muốn lập đền thờ trinh tiết, vô liêm sỉ, không biết xấu hổ đến cực điểm!
Thấy Lăng Hàn mắng to, Lăng Trọng Khoan tức giận đến cả người run rẩy, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
– Tiểu súc sinh, ngươi thật to gan, dám nhục mạ lão phu?
Lăng Trọng Khoan phẫn nộ.
Lại bị một tên phế vật chỉ vào mũi mắng, nếu như hắn không trọng phạt Lăng Hàn, chắc chắn sẽ tức ra nội thương.
Lăng Hàn chỉ cười nhạt, quay đầu nói với Lưu Vũ Đồng:
– Ta đối với tiến vào Hổ Dương Học Viện hoàn toàn không có hứng thú, cái giao dịch này bỏ qua, để Hổ Dương Học Viện bồi thường chút linh dược thay thế.
– Có thể!
Lưu Vũ Đồng gật đầu, toàn lực bồi dưỡng một tên học sinh, cũng phải bỏ ra lượng lớn linh dược.
– Không!
Lăng Trọng Khoan lập tức kêu to.
– Cái tiêu chuẩn này là của Mộ Vân, các ngươi ai cũng cướp không đi.
– Lão cẩu, lỗ tai của ngươi có vấn đề sao, cái này rõ ràng là tiêu chuẩn của cha ta đổi lấy, cùng ngươi có quan hệ gì?
Lăng Hàn giễu cợt một tiếng, sau đó nhìn về phía Lưu Vũ Đồng nói.
– Tiếp đó, là mệnh lệnh thứ nhất ta truyền đạt cho ngươi.
Hắn dừng một chút, nói:
– Hạn chế lão cẩu này cho ta, ta muốn đánh lão già không biết xấu hổ này mấy bạt tai!
Lưu Vũ Đồng chỉ hơi chần chờ một hồi, liền gật đầu nói:
– Được!
Lăng Hàn đã biểu đạt thành ý, cho nàng hai câu khẩu quyết quý giá, nàng tự nhiên cũng nên lấy ra thành ý.
Cái gì, Lưu Vũ Đồng thật đáp ứng làm thị vệ của Lăng Hàn?
Thị vệ nghe rất cao, kỳ thực chỉ là tùy tùng, là hạ nhân! Đường đường thiên tài của Hổ Dương Học Viện, lại sẵn sàng làm thị vệ cho người khác, đây là chuyện khó mà tin nổi cỡ nào?
Nhưng sự thực chính là như vậy, Lưu Vũ Đồng đã đứng lên, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Lăng Trọng Khoan, thân thể uyển chuyển mềm mại bắt đầu tỏa ra chiến ý mãnh liệt.
– Lưu sư tỷ, ngươi không nên bị tên tiểu tử này lừa gạt!
Lăng Mộ Vân thì ở một bên kêu la, trên mặt tràn ngập khiếp sợ, làm sao cũng không thể nào tiếp thu được nữ nhân thiên tư thông tuệ như Lưu Vũ Đồng, lại bị lời chót lưỡi đầu môi của Lăng Hàn lừa gạt!
Đặc biệt là, mỹ nhân tuyệt sắc kia vẫn là hắn cật lực muốn theo đuổi, hiện tại càng như ăn một vạn con ruồi, phiền muộn không thôi.
– Ngươi là bó tay chịu trói, hay đợi ta ra tay?
Lưu Vũ Đồng từ tốn nói.