– Đã không xinh đẹp còn độc ác nữa –
Bao nhiêu lời nói khó nghe cứ chĩa về cô, An Huyệt an ủi.
– Cậu đừng buồn, cứ làm như không nghe thấy là được rồi –
– Cậu nhìn mặt tớ có giống đang quan tâm bọn họ hay không? – cô trả lời.
Cô cứ bình thản đi vào trường, Hạ Cẩm Chi đi đến chắn đường cô.
– Lý Tiểu Sở cô có phải nên xin lỗi tôi về chuyện hôm trước không? – Hạ Cẩm Chi nói.
Lý Tiểu Sở không chút tức giận mà còn đứng đó ngắm nhìn Hạ Cẩm Chi: ” đúng là nữ chính đẹp thật, nhìn mà hết muốn thẳng luôn “
– Lý Tiểu Sở sao cô không trả lời? – Hạ Cẩm Chi huơ huơ tay.
Lý Tiểu Sở giật mình thoát khỏi suy nghĩ của mình, cười tươi nói:
– Bạn học Cẩm Chi chuyện lần trước mình thành thật xin lỗi cậu, cậu có tha lỗi cho mình không? –
An Huyệt đứng hình, Lý Tiểu Sở có bao giờ nói chuyện như vậy với Hạ Cẩm Chi đâu. Hạ Cẩm Chi cũng thấy lạ, nghi ngờ cô đang có âm mưu khác.
Ngay lúc này, một nữ sinh từ đằng sau cô chạy đến hét lớn:
– Lý Tiểu Sở cô không được ức hiếp Cẩm Chi –
Từ đằng xa Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo cũng chạy đến chỗ Hạ Cẩm Chi.
Nữ sinh đó đẩy cô tới phía trước, cô đụng phải Hạ Cẩm Chi, Hạ Cẩm Chi bất ngờ nên không đứng vững chao đảo ngã ra sau.
Lúc này một vòng tay đỡ lấy Hạ Cẩm Chi, Hạ Cẩm Chi ngước mắt nhìn thì đập vào mắt cô nàng là gương mặt của Lý Tiểu Sở.
Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo chạy đến, Trịnh Vũ tức giận nói:
– Lý Tiểu Sở ai cho cô chạm vào Cẩm Chi, mau buông cô ấy ra –
– Muốn tôi buông? – cô hỏi.
– Buông cô ấy ra – Tiêu Gia Hạo quát.
Hạ Cẩm Chi biết nếu Lý Tiểu Sở buông cô nàng ra thì thế nào cô nàng cũng ngã sõng soài trên đất.
Khi Lý Tiểu Sở buông Hạ Cẩm Chi ra, Hạ Cẩm Chi nắm chặt lấy cánh tay của Lý Tiểu Sở kéo cô ngã theo, cảnh tượng lúc này thật gây bỏng mắt.
Hạ Cẩm Chi ngã xuống đất Lý Tiểu Sở nằm phía trên bốn mắt nhìn nhau, môi của hai người chỉ còn một chút nữa đã chạm vào nhau.
– Lý Tiểu Sở cô dám…cô dám sàm sỡ Cẩm Chi? – Trịnh Vũ nói.
An Huyệt kéo cô ngồi dậy, Tiêu Gia Hạo và Trịnh Vũ đỡ Hạ Cẩm Chi.
– Lý Tiểu Sở cô hết lần này hết lần khác hãm hại Cẩm Chi bây giờ còn dám sàm sỡ cô ấy – Tiêu Gia Hạo nói.
– Vừa rồi Cẩm Chi ngã tôi đỡ cậu ấy nhưng hai người bảo tôi buông cậu ấy ra mà, giờ lại quay sang trách tôi hay sao? – cô trả lời.
Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo biết bản thân đã hiểu lầm cô nên cúi đầu, Lý Tiểu Sở phủi quần áo rồi kéo tay An Huyệt đi trước khi đi còn nói:
– Đúng là dở hơi –
Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo nhìn bóng cô rời đi, nữ sinh vừa đẩy cô lúc nảy quay sang nhìn Hạ Cẩm Chi nói:
– Cẩm Chi tớ xin lỗi, tớ tưởng cậu ta làm gì cậu –
– Không sao – Hạ Cẩm Chi trả lời, mắt vẫn nhìn bóng dáng của Lý Tiểu Sở.
Ở trên tầng thượng một dáng người cao ráo nhìn xuống sân, môi nhếch lên giọng trầm ấm vang lên.
– Lý Tiểu Sở nhường như cô đã thay đổi rồi nhỉ? Có lẽ tôi nên chú ý cô nhiều hơn –