Nàng vội vàng đứng lên gật đầu nói.
“Cảm ơn ngài vì bữa ăn.”
Nàng vừa cất bước đi Đốc Quân Dương Phong đã lên tiếng.
“Được thôi.”
Thư Di dừng bước quay lại nhìn hắn.
“Ngài chấp nhận thật sao?”
Dương Phong tựa lưng vào ghế gật đầu khẳng định.
“Đúng.”
Thư Di thở ra một hơi đầy tâm trạng và nặng nề.
“Cho tôi xin địa chỉ tối nay tôi sẽ đến.”
Dương Phong nhếch đôi môi mỏng lên đầy mê hoặc hắn cũng đứng lên nói.
“Không cần chúng ta bắt đầu ngay bây giờ đi.”
Thư Di chưa chuẩn bị tin thần nhưng khó khăn lắm cô mới giao dịch thành công với người đàn ông này, so với những tên đàn ông cố tình động chạm vào người của cô thì Đốc Quân Dương Phong tử tế hơn bọn họ nhiều.
Đ.. được.”
Nàng vừa sợ hãi vừa lo lắng sợ bản thân sẽ khiến cho Đốc Quân không vui. Chiếc xe đậu trước một khách sạn cao cấp dành cho giới thượng lưu, Thư Di đi bên cạnh Dương Phong mà bước chân loạng choạng cô đang rất lo lắng, hắn đưa nàng lên phòng khách sạn cao cấp cánh cửa mở ra Thư Di ngập ngừng bước vào bên trong, Dương Phong quay sang mỉa mai nói.
“Sợ rồi sao?”
Thư Di liền lắc đầu nói.
“Dạ không chỉ là hơi căng thẳng mà thôi.”
Nàng thật sự chẳng biết như thế nào là quan hệ nam nữ hoan ái của hương vì dục tình, giọng nói có đôi phần run rẩy của của Thư Di vang lên.
“Chúng tôi bắt đầu như thế nào?”
Dương đi đến giường ngồi xuống ung dung ra lệnh.
“Cởi hết đồ ra.”
Thư Di mở to mắt gương mặt bất ngờ trước những yêu cầu của Dương Phong, bàn tay của nàng luồn ra phía sau kéo khoá váy ở lưng xuống, chiếc váy đã được Thư Di cẩn thận lọt bỏ, cơ thể trần trụi của Thư Di hiện ra trước mắt của Dương Phong, áo lót đang che chắn nơi nhấp nhô mềm mại kia, Dương Phong kéo nàng đến gần về phía của mình, hai bên má đã ửng hồng lên vì đây là lần đầu tiên nàng trao thân cho một người đàn ông chỉ mới gặp một ngày.
“Cơ thể của em mềm mại thật đấy.”
Thư Di bị hắn sờ soạng đến khó chịu nhưng vẫn cố gắp chấp nhận vì chính nàng là người đã đề nghị bán đi trinh tiết của bản thân.
“Ngài muốn làm gì cũng được miễn là ngài thấy vui là được.”
Nàng cố gắng giữ bình tĩnh vì nàng đã không còn đường lui vì nỗi đau về thể xác và cả nỗi đau về tinh thần đã giày vò nàng mỗi ngày khi mở mắt.