Thẩm Vy nhăn mặt
-Anh đang tính toán với vợ anh?
-Đúng!! Anh đi làm đồ ăn trưa đây. Chiều nay sẽ ở nhà với em!!
-…
Thẩm Vy nhìn anh loay hoay trong bếp liền tiến vào ôm anh từ đằng sau
-Chồng yêu, 1 đêm được không?
-Xem ra em rất hiểu ý anh, nhưng mà 1 đêm thì quá ít!!
-Vậy 2 đêm…
-Không!!
Thẩm Vy nhăn mày hét lớn
-Em đang mang thai đấy!! Anh sao lại ham hố như vậy??
-Mẹ nói vẫn hoạt động an toàn được cơ mà, em chỉ dùng cái thai để uy hiếp anh là giỏi!!
-Không nói nữa, anh mau thu mua Lục Thị cho em!! Nếu không ra sofa mà ngủ!!
Thẩm Vy bực tức quay người đi thì anh vội chạy theo
-3 đêm…vợ….nha…
-Không đêm nào cả, thu mua là thu mua!!
-Thôi mà…3 đêm…nha…
-Mai anh phải thu mua!! Sau đó sáp nhập với Vũ Thị cho em!!
-Vâng…
Thẩm Vy chép miệng bước ra ngoài ăn snack xem hoạt hình. Hạo Thần tuy rất chiều bà xã trên mọi khoản nhưng không phải cái gì anh cũng nhún nhường. Bước lại giật gói snack từ tay cô
-Em thôi ăn ngay mấy cái thứ này đi!!
-Đưa cho em!!
-Lên lầu nghỉ một lát anh gọi xuống!!
-…
Thẩm Vy vùng vằng bước lên lầu, vừa đi vừa lẩm bẩm đủ thứ. Hạo Thần thở dài bước vào bếp tiếp tục làm cho xong bữa trưa. Xong xuôi liền lên lầu mở cửa phòng. Thẩm Vy thấy anh liền chui tọt vào trong chăn không có ý muốn ra ngoài. Hạo Thần tiến lại gỡ chăn ra
-Dậy đi, anh nấu xong rồi!!
-Không ăn!!
-Ngoan, anh xin lỗi…xuống ăn cơm nào!!
Cô vùng vằng ra khỏi tay anh hét lớn
-Đã bảo là không ăn mà, anh cút đi!!
-Anh xin lỗi…xuống ăn đã rồi giận tiếp!!
-Không, anh cút đi!!
Hạo Thần nhíu mày quát lớn
-Có thôi ngay trẻ con đi hay không? Không nghĩ cho mình thì làm ơn nghĩ cho đứa nhỏ trong bụng ấy!!
Anh bước ra ngoài đóng sầm cửa lại. Thẩm Vy sị mặt bước xuống lầu ngoan ngoãn ăn cơm. Ăn xong liền ngồi im một chỗ để anh dọn dẹp. Cả bữa ăn đến bây giờ Hạo Thần một chữ cũng không nói. Thẩm Vy ngồi trên bàn nhìn anh rửa chén mà bắt đầu thút thít nấc lên. Hạo Thần nghe tiếng khóc liền nhíu mày rửa tay sạch sẽ rồi quay lại
-Lại làm sao?
-Híc…anh không thương em nữa…híc…huhu…
Hạo Thần thở hắt ra ngoài bước lại ôm lấy cô vào lòng
-Không thương thì anh đã mặc xác em ăn những thứ linh tinh đó rồi, cũng không bận tâm em sẽ chết đói đâu!! Sao lại ngốc như vậy chứ?
-Híc…em xin lỗi…
-Ngoan, không khóc nữa!! Rửa chén xong sẽ lại chơi với em!!
-Ừm!!
Anh yêu chiều hôn nhẹ lên môi cô rồi quay lại rửa chén. Một khắc cô biết người đàn ông này chính là tuyệt vơi nhất đối với cô.