“Trẫm là Lãnh Thiên Minh, hoàng thượng của nước Hoa Hạ”.
Mã Họa Đằng kinh ngạc nhìn Lãnh Thiên Minh, rồi lại nhìn ba nữ nhân ăn mặc lộng lẫy bên cạnh hắn. Thoạt nhìn, người này cũng không giống người bình thường, nhưng có đánh chết hắn cũng không bao giờ tưởng tượng được đó sẽ là hoàng đế.
“Ngài… ngài thật sự là hoàng thượng?”
“Đương nhiên”, Lãnh Thiên Minh lấy ra lệnh bài của mình.
Thoáng cái, Mã Họa Đằng đã quỳ xuống.
“Hoàng thượng… là tiểu nhân nói nhăng nói cuội, nếu có chỗ mạo phạm, kính xin ngài thứ tội”.
“Đứng lên rồi nói, trẫm không có ý trách ngươi, chỉ hi vọng ngươi có thể giúp ta đưa tên Nữu Khắc Man kia về”.
Mã Họa Đằng nhìn Lãnh Thiên Minh, lắp bắp nói: “Chẳng lẽ hoàng thượng cũng muốn động cơ Nữu Khắc Man?”
Lãnh Thiên Minh gật đầu đáp: “Đúng!”
“Nhưng theo ta được biết, nữ vương Đại Bất Liệt Điên cực kỳ coi trọng động cơ Nữu Khắc Man, nàng ta sẽ không để chúng ta đem nó đi đâu”.
“Việc này để trẫm nghĩ cách!”
Hoàng cung Thiên Khải, trong tẩm cung…
“Tấn thống lĩnh, các nước phương Tây có mật thám của triều đình ta không?”
“Hoàng thượng, hiện tại Thiên Võng chỉ tập trung hoạt động ở phương Đông, đối với các nước phương Tây, chúng ta xâm nhập có hơi chậm nên số lượng nhân viên có hạn, hơn nữa vì lý do khoảng cách, trừ phi có những sự kiện lớn, nếu không thì Thiên Võng cũng rất ít chú ý đến”.
“Từ hôm nay trở đi, lập tức kiến tạo tổ chức Thiên Võng ở phương Tây, phải dùng tất cả mọi cách thu mua nhân viên, xâm nhập vào các quốc gia phương Tây”.
Tấn Giang nhìn Lãnh Thiên Minh, đáp: “Tuân chỉ!”