Hưu…
Bên trong quần sơn lồng lộng phía dưới, một tòa núi nhỏ ầm ầm hướng về phía trước thổi đi, đón nhận Giang Nam, dãy núi hé ra, lại là một đầu Lục Sinh cự thú, mở ra miệng rộng trải đầy răng nhọn, hung hăng cắn tới!
Cự thú này quá khổng lồ, thế cho nên nó bò lổm ngổm ở bên trong quần sơn, thoạt nhìn giống như một ngọn núi!
– Trong Thần Ma kết giới thật có thể nói là nguy hiểm nặng nề, bất quá thực lực đầu Lục Sinh cự thú này, nếu so với Minh Xà thì kém rất nhiều lần, có thể đánh một trận!
Năm ngón tay của Giang Nam chụp xuống, năm tòa kiếm sơn ầm ầm rơi xuống, hóa thành Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, quay chung quanh đầu cự thú kia, làm cự thú rống giận, thân thể chấn động, đem Đại Ngũ Hành Kiếm Trận chấn vỡ, móng vuốt thăm dò, chỉ thấy một tòa núi lớn bị nó sinh sôi rút ra, hô một tiếng hướng Giang Nam đập tới!
Thân thể Giang Nam lay động, hóa thành sáu bảy mươi trượng cao, ba mặt tám tay, đưa tay liền đem núi lớn ném tới nâng lên, tám tay nặng nề nâng núi lớn, hung hăng nện ở trên ót cự thú kia, chỉ thấy núi lớn chia năm xẻ bảy, đầu cự thú kia chẳng qua là quơ quơ đầu, không có bao nhiêu thương tổn.
– Thân thể thật là mạnh! Không biết thần hồn của ngươi có mạnh hay không?
Trong mắt Giang Nam sát cơ chớp động, đột nhiên trong Đạo Đài, một huyền cầm bay ra, hắn khoanh chân ngồi trên không trung, mười ngón tay gảy cầm, ngón tay nhảy động, một khúc Thiên Ma Cầm boong boong rung động.
Cự thú kia tung người nhảy lên hướng hắn đánh tới, thân hình mới vừa nhào tới giữa không trung, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, từ giữa không trung té rớt xuống, đập sập dãy núi bên cạnh, nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
Mặc dù khí lực của nó cường đại, thân thể chắc chắn, so sánh với Giang Nam còn muốn cao hơn một bậc, nhưng mà thần hồn của nó lại không kịp Giang Nam, bị Thiên Ma Cầm sinh sôi diệt sát Thần hồn.
Thiên Ma Cầm là âm sát chi bảo mà Giang Nam luyện chế, đặc biệt nhằm vào thần hồn, giết người ở vô hình, đây là sau khi hắn luyện thành bảo vật này, lần đầu tiên dùng tới nghênh địch, vừa mới vận dụng liền thấy kỳ công!
– Đầu cự thú này cực kỳ mạnh mẻ, nếu không phải ta luyện thành Thiên Ma Cầm, muốn bắt nó lại chỉ sợ sẽ phí không biết bao nhiêu khổ công, không thể lãng phí, không bằng dùng để nuôi Chiến Minh cự thú.
Mi tâm của Giang Nam chợt lóe, đem Chiến Minh cự thú thích phóng đi ra, Chiến Minh cự thú lập tức hướng thi thể cự thú kia đánh tới, từng ngụm từng ngụm cắn xé nuốt ăn.
– Bất Tử Minh Vương luyện hóa máu thần huyết, hẳn là ở phụ cận.
Giang Nam tinh tế cảm ứng phương vị của thần uy, cũng không lâu lắm liền sưu tầm đến vị trí chính xác của thần huyết, qua một lúc chỉ thấy một ngọn ngọc thai nho nhỏ hiện ra ở chỗ sâu trong đáy cốc, giữa ngọc đài, nổi lơ lửng một cái bình ngọc khéo léo, trong bình chỉ có hai ba giọt máu màu vàng.
Loại máu màu vàng này tích chứa năng lượng cực kỳ cường đại, trôi lơ lửng ở trong bình ngọc, thậm chí có vô số đạo văn từ trong máu hiện ra, quay chung quanh huyết châu chuyển động.
Trong Thần huyết tràn ngập lực lượng, làm cho người ta hồi hộp, hắn vẫn là lần đầu thấy trong máu tươi lại còn có thể tích chứa uy năng cường đại như thế!
– Thần huyết của Bất Tử Minh Vương….
Giang Nam lấy tay tịch thu, đem bình thần huyết này nắm trong tay, tinh tế đánh giá, thầm nghĩ:
– Bất Tử Minh Vương muốn đoạt xá người khác, sống ra thế thứ hai, đoán chừng cũng là lo lắng người khác cùng huyết mạch của mình không hợp, mục đích lưu lại thần huyết, chính là cải tạo thân thể người bị đoạt xá. Người đạt được thần huyết càng nhiều, thân thể cùng hắn càng phù hợp. Bất quá, thần huyết của Bất Tử Minh Vương, đúng là rất có trợ giúp tăng lên tu vi thực lực, thậm chí tư chất, này dù sao cũng là Ma Thần luyện thần tâm huyết!
Hắn đối với công hiệu của thần huyết cũng cực kỳ động tâm, nhưng sợ Bất Tử Minh Vương ở trong người mình lưu lại bố trí, dù sao Bất Tử Minh Vương cũng là Ma Thần, nếu hắn ở trong thần huyết lưu lại chút thủ đoạn, chỉ sợ dễ dàng là có thể khống chế người luyện hóa thần huyết.
Đến lúc đó, phàm là người luyện hóa thần huyết của hắn, muốn định đoạt làm sao, là có thể định đoạt như thế, có thể nói là sinh tử giao trong tay người khác!
– Thay vì luyện hóa thần huyết, không bằng nhận được ảo diệu của thần huyết, cho ta nhìn xem thần huyết của Bất Tử Minh Vương cùng máu của ta có cái gì bất đồng!
Giang Nam thích phóng thần thức ra, tinh tế dò xét, sưu tầm ảo diệu trong thần huyết, cũng không lâu lắm, hắn cũng phát hiện chút ảo diệu, chỉ thấy thần huyết của Bất Tử Minh Vương là do vô số hạt thật nhỏ tạo thành, từng hạt giống như có một tiểu thế giới, trong đó có không gian khác, dung nạp lực lượng.