Thái Thương viện trưởng ngữ khí cảm thán. Chí Tôn chính là cường giả, thì Thiên Chí Tôn chính là đế vương của Chí Tôn. Đối mặt sức mạnh đó, thực lực của lão chẳng có chút tư cách phản kháng.
Mục Trần chép miệng. Thiên Chí Tôn, mạnh thật! Chỉ là uy áp lưu lại, mà cả Thái Thương viện trưởng cũng không dám tới gần.
– Thánh Linh Sơn này nhìn như không xa lắm, nhưng thật ra bị phong tỏa bởi một không gian cách ly. Chỉ có thể đợi đến đúng thời điểm, mới có thể phá một lối nhỏ tiến vào trong.
Thái Thương viện trưởng nói tiếp:
– Theo ta tính, ba ngày sau chính là lúc Thánh Linh Sơn bắt đầu. Bây giờ thì yên tĩnh chờ đợi thôi.
Mục Trần gật đầu vâng dạ.
– Đi thôi, đến Thánh Linh các, nơi đó chính là chỗ những thế lực hàng đầu Bắc Thương đại lục hội tụ. Có lẽ ngươi sẽ gặp được vài thanh niên trẻ tuổi hàng đầu đại lục hiện nay.
Thái Thương viện trưởng chỉ về lầu các nguy nga nhất trong thành, rồi dẫn Mục Trần và mọi người đến đó.
Thánh Linh thành hiện tại rất sôi động nhộn nhịp. Trên không trung vô số người bay tới bay lui như mắc cửi, thực lực đa số đều bất phàm, khiến cho Mục Trần cảm thấy lo lắng. Bắc Thương đại lục đầy rẫy tàng long ngọa hổ, bất kể là Bạch Long thành hay là Tây Hoang thành ngày trước, so với nơi này thật không đáng nhắc tới.
Thái Thương viện trưởng dừng lại trước lầu các, rồi ngẩng lên nhìn tầng cao nhất, nhận ra vài dao động quen thuộc. Xem ra đám lão già kia lần này đều ra mặt a.
– Mục Trần, các ngươi cứ tùy ý tìm chỗ nghỉ ngơi, ta đi gặp vài người quen.
Thái Thương viện trưởng dẫn mọi người tiến vào Thánh Linh các, rồi cười nói bay lên khu vực trên cao kia. Nơi đó tập trung những chúa tể một phương Bắc Thương đại lục, không thích hợp với những người trẻ như Mục Trần.
Thái Thương viện trưởng cùng với Mạch U điện chủ, trưởng lão Chúc Thiên bay lên tầng cao nhất. Nơi đó có thủ vệ mắt lóe hung quang, nhưng với thực lực bất phàm như bọn họ nhìn thấy ba người của Thái Thương viện trưởng cũng chẳng dám ngăn cản, ngược lại khom người cung kính, để họ tiến lên lầu.
– Chúng ta tìm chỗ nghỉ thôi.
Mục Trần quay lại cười nói, rồi tìm đến những chỗ ngồi trên một lầu các. Lúc này ở đây long xà hỗn tạp, chẳng biết có bao nhiêu cường giả thế lực cùng tụ họp, hắn có thể quan sát một chút xem những nhân vật khó nhằn nhất Thánh Linh Sơn là những ai.
Mà khi đó, cũng có không ít ánh mắt chú ý lại bọn họ, ngoài Mục Trần cũng không đáng chú ý, thì Lạc Li và Linh Khê là hai vị tuyệt thế mỹ nhân khó gặp. Lạc Li im lặng như đóa hoa trong u cốc, tỏa hương thơm ngát. Linh Khê mang vẻ thông minh sắc xảo, cực kỳ lãnh đạm, khí chất thanh tao cách người ngàn dặm, khiến chẳng ai dám đến bắt chuyện.
Mỹ nữ luôn là sinh vật khiến cường giả nam nhân chú ý nhất, bất kể nơi đâu.
Dung nhan tuyệt mỹ của hai nàng khiến cho không ít kẻ ngứa ngáy trong lòng, thế nhưng ai cũng biết, kẻ có thể bước vào đây không thực lực cường hãn thì cũng thế lực mạnh mẽ, chẳng ai đủ can đảm quậy phá đùa giỡn, chỉ dám dùng ánh mắt liếc ngang liếc dọc, trong lòng hoang tưởng đủ trò.
Ba người kia vẫn như không thấy không biết gì xung quanh, chỉ thì thào trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng cười đùa khiến người ta ghen tị.
Đột nhiên trên lầu truyền lại vài tiếng xôn xao, kéo đi sự thu hút chú ý của mọi người, ai nấy đều nhìn ra cửa lớn.
Mục Trần thấy vậy cũng tò mò nhìn ra, bắt gặp ngay một bóng dáng xinh đẹp đang chậm rãi bước vào.
Một cô gái thanh tú trẻ tuổi, cao cao mà đầy đặn. Nhuyễn giáp tinh xảo bó sát người vừa vặn, những đường cong chỗ lồi chỗ lõm rất mê hoặc.
Đôi chân thon thả lộ ra da thịt dưới chiếc váy da màu đỏ cực kỳ gợi cảm.
Một mỹ nhân đỏ và nóng rực như lửa.
Chính Mục Trần cũng không tránh khỏi dán mắt vào vẻ yêu kiều hoang dã hỏa bạo của cô gái kia, bất giác nhận thấy Lạc Li nhẹ nhàng liếc sang, vội vã chớp mắt quay lại nhìn nàng trân trân. Cô gái bất đắc dĩ lắc đầu buồn cười.
Linh Khê bên cạnh nhìn thấy cô gái kia, lại tỏ ra nao nao lạ lùng.
Vài người trên tiểu lâu dường như nhật ra hỏa mỹ nữ kia, tặc lưỡi không dám nhìn lâu. Họ biết rõ cô gái đó lợi hại ra sao, bối cảnh gia thế hùng hậu cỡ nào.
Cô gái trẻ bước vào chẳng tỏ ra quan tâm gì, tùy ý liếc nhìn xung quanh, chợt giật mình mừng rỡ, hai mắt mở lớn.
Ánh mắt cô gái nhìn qua hướng bọn Mục Trần, khiến hắn hơi sửng sốt.
Hỏa mỹ nhân nhanh chóng bước đến, giọng nói trong trẻo thốt lên.
– Linh Khê tỷ, sao người cũng ở đây?