– Ngươi nói không công bằng , lại không biết giải thích như thế nào?
– Tiên sinh lợi thế, là giúp chúng ta đi ra ngoài, rời khỏi vây bát quái?
– Đúng!
– Nhưng nếu chúng ta thật sự đi ra ngoài, nhưng không cách nào giúp ngươi thanh lý môn hộ… ngươi lại không có được cái mình muốn, chẳng phải là chịu thiệt ?
Hàn Mạc dừng ở Trang Uyên, chậm rãi nói.
A Địch nghe vậy, lạnh lùng mà trừng mắt nhìn Hàn Mạc liếc mắt một cái.
Hắn xem ra lúc này hẳn là không tiếc hết thảy giả phải trả rời khỏi chốn quỷ quái này, nếu cần dùng thủ đoạn sẽ uy hiếp Trang Uyên hắn cũng không từ, miễn sao có thể thoát khỏi nơi này.
Nhưng Hàn Mạc lại nói ra lời này, nếu thực khiến Tran Uyên sinh ra e dè, đột nhiên thay đổi tuyệt đối không ổn.
Hàn Mạc thấy được A Địch bất mãn, tuy nhiên hắn lại giống không thèm để ý, chỉ nhìn chằm chằm vào Trang Uyên.
Nếu là quỷ cốc tông chủ, đề xuất giao dịch như vậy, trong vấn đề này, Trang Uyên tự nhiên là suy xét rõ ràng, theo như lời mình về vấn đề này, Trang Uyên đã sớm nghĩ đến.
Chính mình đề xuất, nhất là vì biểu hiện đích xác của mình, thứ hai, xem giao dịch của Trang Uyên tại đây không biết còn giấu huyền cơ.
Cái gọi là ngã một lần, nếu nói vài năm trước Trang Uyên còn nguyện ý tưởng người khác, trải qua vài năm bị Từ Du ngược đãi hãm hại, Hàn Mạc rất tin tính tình Trang Uyên chỉ sợ cải biến nhiều.
Hắn nhìn có vẻ như bình tĩnh, nhưng dưới đôi mắt kia là một lòng chung quy tràn ngập sự báo thù.
Chẳng qua vài năm kiếp sống bi thảm, nếu không không có khiến vị Quỷ Cốc tông chủ này quỵ ngã, ngược lại khiến hắn học bình tĩnh, học bình thản, học ung dung thản nhiên mang ra sát khí.
Hàn Mạc nhìn trên người Trang Uyên thấy được bóng dáng Tôn Tẫn thời kì Chiến quốc.
Đều là đồng dạng Quỷ Cốc tung hoành, đều là bị đồng môn làm hại, đều là bị chịu nhục, dường như cùng là một phiên bản giống với Tôn Tẫn Bàng Quyên thời Chiến quốc. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Chỉ có điều không biết kết quả cuối cùng có thể giống nhau hay không?
Tôn Tẫn cuối cùng cứu được Tề quốc, ở trận Mã Lăng, bày mưu giết chết Bàng Quyên, báo thù, cũng là rửa sạch môn hộ. Trang Uyên có thể hay không cũng giống Tôn Tẫn có may mắn như vậy?
Trang Uyên đối với vấn đề của Hàn Mạc không chút suy nghĩ.
– Hai đại thế gia biết được thân phận của Từ Du nếu không thể diệt trừ hắn, như vậy thế gia Yến quốc cũng thật quá vô dụng!
– Hai đại thế gia?
Đồng tử Hàn Mạc co rút nhanh.
Chẳng lẽ Trang Uyên không ngờ đoán ra mình và Tiêu Linh Chỉ đều là con cháu quý tộc? Nhưng từ đầu đến cuối, hai người không một ngôn ngữ có thể để lộ về thân phận mình, sao Trang Uyên ở nơi này có thể biết được?
Tiêu Linh Chỉ hiển nhiên cũng có chút giật mình, thử hỏi:
– Tiên sinh, ngươi… Theo như lời ngươi hai đại thế gia… ?
Trang Uyên nói:
– Phải lợi dụng vây bát quái hãm hại các ngươi đến hang đá bí mật như vậy, chỉ sợ thân phân ba vị không phải là người đơn giản? Hạ Học Chi bên người có sư đệ ta, hẳn là sẽ không làm chuyện dùng đao giết ngưu để sát gà. Nêu dùng tới vây bát quái, cho thấy bọn họ muốn dùng thủ đoạn bí ẩn nhất để diệt trừ các ngươi. Bọn họ làm cẩn thận như thế, sợ hãi bị người ngoài biết được nguyên nhân các ngươi bị tử vong, bởi vì bọn họ kiêng kị thế lực sau lưng ba vị. Tại Yến quốc thế gia có thể khiến Hạ thị gia tộc kiêng kị, cẩn thận như thế, cũng chỉ có mấy thế gia làm được? Hai vị…chắc là người của thế gia này…Mà vị Phong Quốc nhân, tuy rằng không phải là người trong thế gia, nhưng ở Phong quốc cũng phải là một nhân vật có địa vị…
Hắn miêu tả sơ lược đương nhiên là chính xác, khiến ba người không khỏi giật mình…
Không hề nghi ngờ, vị này thoạt nhìn ai nghĩ có thể là Quỷ Cốc tông chủ, nhưng năng lực trinh thám rất lô rích, thật sự là dũng mãnh.
– Tiên sinh quả nhiên là cơ trí hơn người.
Hàn Mạc bỗng nhiên cười rộ lên. Chỉ có điều tiên sinh vì sao khẳng định ta cùng với vị cô nương này không phải cùng gia tộc? Tiên sinh lại vì sao khẳng định vị cô nương này không phải cùng ta chịu mệt mỏi như vậy, vì sao khẳng định nàng cũng là người thế gia ?
Trang Uyên đôi mắt cũng hiện ra mỉm cười:
– Ngươi nói những lời lúc trước, ta chỉ là đoán, nhưng bây giờ… Ta có thể khẳng định !
Hàn Mạc ngẩn ra. . .
Biết là hắn đầu óc xoay chuyển cực nhanh, nhưng Trang Uyên nói câu này có chút làm cho người ta khó hiểu, hay là khiến hắn trong lúc nhất thời không thể lý giải.
Tiêu Linh Chỉ đôi mắt hơi chớp nhẹ, sâu kín thở dài, giọng điệu sung mãn tôn kính:
– Tiên sinh quả nhiên là không tầm thường, tiểu nữ khâm phục vạn phần… ! Nhìn Hàn Mạc liếc mắt một cái.
– Ngươi còn không rõ ý tứ tiên sinh sao?
Hàn Mạc dù sao cũng là người thông minh, híp mắt, ngẫm nghĩ một chút, cũng thở dài:
– Quỷ Cốc tông chủ, quả nhiên lợi hại, đúng là đi guốc vào bụng chúng ta. Tiên sinh tài hùng biện, khiến vãn bối khâm phục!
A Địch trí tuệ hiển nhiên có chút chênh lệch với hai người Hàn Mạc, nhíu mày hỏi:
– Hắn …Có ý tứ gì?
Tiêu Linh Chỉ liếc A Địch một cái, thản nhiên nói:
– Trang tiên sinh nói chúng ta là hai đại thế gia, cũng không khẳng định chúng ta thật là hai gia tộc nhân, chỉ có điều thử mà thôi… Chẳng qua, vị thế gia công tử này nói một câu ‘Tiên sinh quả nhiên cơ trí hơn người’, chẳng khác nào chính mình thừa nhận chúng ta là hai gia tộc, tiên sinh lúc này mới khẳng định, ta cùng với vị này thế gia công tử… cũng không phải cùng gia tộc… !
A Địch lúc này mới hiểu được, nhìn về phía Trang Uyên, đôi mắt vốn có vẻ khinh miệt, lúc này đã biến mất. . .
– Lấy điều kiện Hạ gia, nếu là không bị thế lực khác phát hiện, dưới sự trợ giúp của Từ Du, trải qua một thời gian tích lũy, cuối cùng sẽ đạt được một kết cục…
Trang Uyên chậm rãi nói:
– Tuy nhiên ba vị hiện giờ đã biết môn khách sau lưng Hạ gia là Quỷ Cốc môn nhân, các ngươi vì tiền đồ nhà mình mà suy xét, ta nghĩ cho dù các ngươi thoát khỏi bát quái vây, cho dù ta không cùng các ngươi làm giao dịch, các ngươi cũng sẽ diệt trừ Từ Du, để tránh Hạ gia lớn mạnh mà chạm đến ích lợi của gia tộc các ngươi… !
Hắn quét ba người một lần:
– Huống chi… Hắn một lòng dồn các ngươi vào chỗ chết, trong lòng các ngươi tất nhiên là tràn đầy thù hận, nhất định là nghĩ đến giết chết bọn họ… Về công về tư, các ngươi đều đã muốn dùng mọi phương pháp diệt trừ bọn họ, mà các ngươi quả thật có thực lực như vậy, cho nên… Cùng các ngươi làm giao dịch, ta nhất định có thể nhìn được kết quả thế nào!
– Một khi đã như vậy, tiên sinh chỉ cần giúp chúng ta đi ra ngoài, cho dù không làm giao dịch, cũng có thể nhìn chúng ta đi đối phó với Từ Du. Tiên sinh không nói tới giao dịch, coi như là chúng ta nợ tiên sinh một ân tình lớn, chẳng phải không làm giao dịch này nữa càng khiến chúng ta cảm kích… ? Tiêu Linh Chỉ chăm chú nhìn Trang Uyên hỏi.
Trang Uyên bình tĩnh nói:
– Thỏa thuận giao dịch, tất nhiên là không thể không làm. Bởi vì nếu không có giao dịch, các ngươi làm thế nào để dấn thân vào Quỷ Cốc phái? Không dấn thân vào Quỷ Cốc phái, cho dù các ngươi thật sự giết chết Từ Du, cũng chỉ là ân oán cá nhân của các ngươi, không coi là giúp ta thanh lý môn hộ. Chỉ có các ngươi có được thân phận của Quỷ Cốc môn, mới xứng là thanh lý môn hộ!
Hắn ngẩng đầu, nhìn Hàn Mạc, lại nhìn nhìn Tiêu Linh Chỉ, mới gằn từng chữ:
– Đây là quy củ… Mà các ngươi, không biết là có tuân thủ quy củ?