Còn nói cho họ xem.
Bọn họ nhanh chóng hiểu ra.
“Soạt!”
Ánh đèn trong sảnh bỗng nhiên tắt ngúm, màn hình chiếu cỡ lớn phía trước bỗng nhiên sáng lên.
Ngay sau đó, ba bóng người rõ ràng được chiếu lên.
“Cảm ơn cô! Cảm ơn cô ạ!”
Đầu video là cảnh tượng Hoàng An cảm ơn Hoàng Mai.
Đúng lúc này, trong tay Hoàng Mai đột nhiên xuất hiện một khẩu súng ngắn tinh xảo, nhắm thẳng vào giữa trán Hoàng An.
“Đoàng!”
Tiếng súng vang lên, vẻ mặt Hoàng An cứng đờ.
Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt, Hoàng An chưa kịp phản ứng lại đã ngã xuống vũng máu.
“Cô làm gì vậy?”, giọng nói của Mạnh Hồng Nghiệp vang lên.
“Chỉ khi Hoàng An chết, nhà họ Hoàng mới chịu phái ra cao thủ mạnh hơn.
Lần này Dương Thanh chắc chắn sẽ phải chết!”
“Hoàng An bị Dương Thanh giết, hiểu chưa?”
Mạnh Hồng Nghiệp gật đầu lia lịa: “Cậu An phát hiện vợ chưa cưới của mình bị cướp nên dẫn đại sư Đàm đi trả thù, kết quả cả hai đều bỏ mạng!”
Video chỉ có một phút ngắn ngủi, nhưng quá trình Hoàng An bị giết vô cùng rõ ràng.
Hoàng Mai và Mạnh Hồng Nghiệp run lẩy bẩy.
Hoàng Chung đã đoán được cái chết của Hoàng An liên quan đến Hoàng Mai nhưng không ngờ bà ta chính là hung thủ.
Lúc này, khuôn mặt Hoàng Chung tràn đầy tức giận, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hoàng Mai: “Đây là chứng cứ cô nói sao?”
“Bịch!”
Toàn thân Hoàng Mai mềm nhũn, không chịu nổi áp lực từ Hoàng Chung, quỳ rạp xuống đất, khóc lóc cầu xin: “Anh họ, em không bằng cầm thú, em là súc sinh.
Em biết sai rồi, xin anh tha thứ cho em với!”
Mạnh Hồng Nghiệp cũng quỳ theo, đau khổ cầu khẩn: “Cậu Chung, tất cả đều không liên quan đến tôi.
Cô Hoàng ép tối giấu diếm sự thật”.
Mọi người đều cảm thấy thích thú, vốn tưởng trước đó đã đủ đặc sắc, nào ngờ kịch hay còn ở phía sau.
Nhưng đây là việc riêng của nhà họ Hoàng, một trong tám gia tộc hàng đầu Yến Đô, bọn họ không dám nhúng tay vào, chỉ có thể đứng xem.
Hoàng Chung nhìn hai người đang quỳ trên mặt đất, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Mặc dù Hoàng An là con trai ông ta nhưng chết rồi thì thôi, không phải ông ta không tiếp nhận nổi.
Sinh ra trong gia tộc đứng đầu Yến Đô, không được có tình thân, chỉ có quyền lực và lợi ích.
Nếu hi sinh một đứa con trai có thể đổi lấy quyền lực to lớn, ông ta sẽ không hề do dự.
Thế nhưng cái chết của Hoàng An không giúp được gì cho ông ta, ngược lại còn khiến ông ta trở thành trò cười của tỉnh Giang Bình.
Chuyện ngày hôm nay chắc chắn sẽ bị truyền tới Yến Đô.
Toàn bộ nhà họ Hoàng cũng sẽ bị mất mặt theo.
“Giết!”
Hoàng Chung đột nhiên ra lệnh.
Vệ sĩ duy nhất bên cạnh ông ta bước ra, không chút nương tay.
“Uỳnh!”
Tiếng va chạm thật lớn vang lên.
Ông ta đạp thẳng vào huyệt Thái Dương của Mạnh Hồng Nghiệp khiến lão ta lập tức chết tươi.
Sau đó, ông ta lại tới gần Hoàng Mai.
“Anh họ, em biết sai rồi.
Xin anh cho em một cơ hội, xin đừng giết em…”
“Uỳnh!”
Hoàng Mai chưa nói hết câu, vệ sĩ đã giơ chân lên.
Giống hệt Mạnh Hồng Nghiệp, Hoàng Mai cũng bị đạp vào huyệt Thái Dương đi đời nhà ma.
Căn phòng chìm vào trong sự im lặng chết chóc!
Ai cũng kinh hãi trong lòng.
“Dương Thanh, tôi nhớ kỹ cậu rồi!”
Hoàng Chung đột nhiên nhìn sang Dương Thanh, lạnh lùng nói.
Dứt lời, ông ta quay lưng rời đi.
“Tôi cho phép ông đi chưa?”
Hoàng Chung mới đi được vài bước, chợt nghe thấy một câu nói cực kỳ bá đạo.
Ông ta lập tức dừng bước, quay lại nhìn chàng trai trẻ tuổi ngông cuồng kia: “Cậu muốn đấu với tôi không chết không ngừng sao?”
.