Sau khi Tiểu Lâm đồng ý, mấy người Đông Phương Hạ bọn họ mới lên tầng!
Đi vào kí túc xá, rất nhiều bạn học nữ nhìn thấy trong kí túc xá bọn họ đột nhiên xuất hiện một anh chàng cực kỳ đẹp trai, có người xuýt xoa, có người ngạc nhiên kêu lên! Có người còn khoa trương hơn, che mặt nhìn chằm chặp Đông Phương Hạ.
Thấy vậy, Thư Lăng Vy trừng mắt, lập tức khoác lấy cánh tay Đông Phương Hạ! Tỏ ý “người là của tôi, các cô nhìn gì mà nhìn!”, lúc những cô gái mê trai kia nhìn thấy người đẹp Thư Lăng Vy khoác lấy cánh tay Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ lại không hề phản đối! Ai cũng ủ rũ, trong lòng nghĩ người ta đã là hoa có chủ, bạn gái lại còn xinh đẹp như vậy, xem ra không có cơ hội nữa rồi!
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ lắc đầu bất lực: “Haizz..sớm biết thế này tôi đã không đem cô đến!”
“Ý anh là gì? Không đem tôi theo thì anh có thể tán tỉnh người khác rồi phải không!”
“Anh không phải là người tùy tiện như vậy, anh là tùy tiện sẽ không phải là người!”
Thư Lăng Vy hung hăng mắng một câu, suýt chút nữa khiến Đông Phương Hạ tức chết! Tôi đây tùy tiện sẽ không phải là người, tôi đây lúc nào đã tùy tiện, tối qua Vương Thiến Thiến quyến rũ như vậy tôi đây cũng chỉ động chạm một chút, không hề làm việc xấu, cô biết định lực của tôi mạnh như nào không!
