Ba người đến nhà ăn dưới lầu, lấy đồ ăn chuẩn bị ăn.
Lúc này, một người khác bước vào, bước chân nặng nề, giống như mỗi bước đều giẫm phải kim loại.
Ba người họ ngẩng đầu lên và thấy Nam Tương Uyển đang đi về phía họ.
Nam Tương Uyển toàn thân mồ hôi, tóc ướt đẫm, trên người đeo tạ, rõ ràng là vừa tập thể dục buổi sáng xong.
Cô nàng có vẻ đói đến mức không để ý có người quen trong nhà hàng nên đã gắp đầy đồ ăn từ quầy buffet vào đĩa.
Kỹ thuật quen thuộc, thao tác quen thuộc, một đĩa thức ăn to như thế!
Nam Tương Uyển cứ làm như vậy và đặt ba đĩa lớn lên bàn, sau đó cô bắt đầu ăn.
Cô ăn không thèm nhìn xung quanh, như sắp chết đói.
Triệu Thiên Thành nhìn cô từ xa, như thể nhìn thấy một con lợn nhỏ đang cúi ăn.
Chu Sa và Vân Tiền đã đi tới giúp Nam Tương Uyển bưng thêm đồ ăn lên.
Cả hai đều biết ba đĩa đó không đủ cho cô ăn!
Sau đó cứ như vậy, ba cô gái không biết vì sao ngồi chung một bàn, Triệu Thiên Thành trở nên một mình một bàn.
Triệu Thiên Thành: “…”
Tại sao lại phát triển thành như vậy?
Anh ấy từ chối chấp nhận nó!
Rồi anh ngồi xuống với thức ăn.
****************
Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon. Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!
****************
Nam Tương Uyển sau khi ăn xong, cảm giác đói bụng cùng chóng mặt đều giảm bớt, hiện tại rốt cục có thể suy nghĩ.
Chu Sa đau khổ lau mồ hôi: “Hôm nay làm sao luyện thành như vậy?”
Nam Tương Uyển: “Sắp khai giảng rồi, mình không dám thả lỏng, cũng không biết các bạn cùng lớp là cái dạng trâu bò gì.”
Vân Tiền: “Cậu đã rất giỏi rồi, có rất ít con gái có thể làm được, cho nên đừng luôn so sánh mình với con trai.”
Nam Tương Uyển: “Mình không so sánh mình với con trai, mình chỉ là…”
Cô muốn trở thành một tiên phong!
Đó không gọi là so sánh, mà gọi là vượt qua tất cả mọi người!
Nói đến đây, Nam Tương Uyển cảm thấy tinh lực dâng trào, ước gì sau khi ăn xong có thể luyện thêm ba tiếng nữa.
Chu Sa: “Được, ăn cơm trước đi.”
Triệu Thiên Thành nghe cuộc đối thoại của ba người, trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi.
Bắt đầu đi học gì, so sánh gì, bạn học gì?
Triệu Thiên Thành: “Nam Tương Uyển, bạn đã học trường đại học nào, bạn có muốn đăng thông cáo báo chí để khoe nó không?”
Các nghệ sĩ khác đang nổ tung mạng xã hội khi họ được nhận vào trường đại học lớn, có rất nhiều bài khoe khoang trong thế giới bên ngoài.
Chu Sa và Vân Tiền ngay lập tức rất lo lắng.
Vân Tiền bắt đầu đập bàn: “A! A! Cái bàn này! Tại sao nó lại rung?”
Chu Sa cầm điện thoại trên tay: “Anh Triệu, anh có thấy điện thoại của tôi không? Tôi không tìm thấy điện thoại của mình.”
Triệu Thiên Thành: “???”
Bạn đang làm gì vậy?
Sẽ không sao nếu anh ấy ngừng hỏi à?
Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Triệu Thiên Thành cũng nhận ra rằng anh đã hỏi một câu hỏi mà anh không thể hỏi.
Anh đơn giản mặc kệ, dù sao Nam Tương Uyển cũng là ông chủ của Hoa Loan Entertainment, vì vậy anh không cần lo lắng về tài nguyên và tin tức, đội ngũ của Hoa Loan sẽ tự ra tay.
Khi đến lúc, anh sẽ xem hướng gió và đi theo hợp tác.
Chỉ cần thảo luận vấn đề này với Thiệu Phúc là được.
Nhưng đó không phải là trọng điểm, mấu chốt là bảy cô gái có một chút bí mật, không nói với anh.
Triệu Thiên Thành đột nhiên có chút mất mát, anh coi ngươi như con gái ruột, ngươi coi hắn như người ngoài.
Tốt! Những đứa trẻ đã lớn và có một vài bí mật nhỏ!
Bữa sáng vẫn tiếp tục nhưng khẩu vị của Triệu Thiên Thành giảm đi một nửa, đồ ăn cũng không ngon.
May mắn thay, sau khi hỗn loạn qua đi, Chu Sa lập tức thay đổi chủ đề: “Anh Triệu, anh có muốn đi mua sắm một lúc không?”
Vân Tiền: “A Uyển cứ nói rằng cậu ấy muốn mua đồ khi cậu ấy ở Dương Thành, anh Triệu đi cùng không?”
Triệu Thiên Thành như hồi sinh, “Tôi sẽ lái xe, đi mua sắm ở đâu? Mua gì?”
Nam Tương Uyển nhìn bảng hệ thống: “Ừm, tôi muốn mua thứ trị giá 1,1 triệu.”
Triệu Thiên Thành trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi, đây là ý gì, đi mua sắm cũng cần đặt mục tiêu cho mình sao?
Chu Sa: “Vậy thì tôi sẽ mua thứ gì đó trị giá 1 triệu nhân dân tệ.”
Vân Tiền: “Tôi sẽ mua thứ gì đó trị giá 900.000 nhân dân tệ!”
Destiny Seven Girls, ngoài thu nhập từ các buổi biểu diễn của nhóm, họ cũng đang phát triển rất tốt, bây giờ mọi người đều kiếm ra tiền.
Chỉ là trước đây mọi người đều bận rộn với sự nghiệp của mình, họ không thực sự đi mua sắm, thỉnh thoảng chỉ mua sắm trực tuyến.
Tiền trong thẻ để làm gì?
Phí aaaa!