Rất muốn hôn nàng.
Hẳn là có thể đi.
Gương mặt Quân Trì chậm rãi tới gần nàng, sau đó hắn nói: “Phiêu Phiêu, ta muốn hôn nàng.”
Vân Phiếm Phiếm cảm thấy đây là cơ hội tốt.
Nàng vươn tay, ngăn ở giữa hai người, đề phòng Quân Tiểu Ao bỗng nhiên đánh lén.
Sau đó nàng dụ dỗ nói: “Tiểu Ao, trước khi hôn, ta hỏi ngươi một vấn đề đã, ngươi đừng có tức giận, phải nghiêm túc trả lời ta, sau đó ta sẽ đáp ứng với ngươi, được không?”
Hô hấp Quân Trì có chút hỗn loạn, nhưng vẫn duy trì được bình tĩnh.
Suy nghĩ xem Quân Tiểu Ao sẽ trả lời như thế nào, hắn nói: “Tiểu Ao sẽ không tức giận, Phiêu Phiêu mau nói!”
Vân Phiếm Phiếm thử hỏi: “Sau ngày hôm đó, Quân Trì không phải liền xuất hiện sao? Cho nên ta muốn hỏi ngươi, gần đây Quân Trì có ổn không?”
Thanh âm thiếu nữ mềm nhẹ vang lên bên tai.
Trong mắt Quân Trì hiện lên ánh sáng không dám tin tưởng.
Hắn căn bản không nghĩ tới, vấn đề nàng hỏi lại có quan hệ với hắn.
Không phải Quân Tiểu Ao, mà là hắn, Quân Trì.
Quân Trì ngụy trang ngữ khí của Quân Tiểu Ao, nói: “Tên hỗn đản Quân Trì kia đều đuổi nàng đi rồi, nàng còn nhớ thương hắn?”
Kỳ thật chỉ là muốn nghe xem nàng sẽ trả lời thế nào.
Vân Phiếm Phiếm sợ hắn nói một lúc sẽ không nói cho mình nghe nữa, cho nên liền nhanh chóng giải thích: “Ngươi với Quân Trì ở bên nhau thời gian lâu như vậy, Quân Trì là dạng người gì, ngươi hẳn là hiểu hắn nhiều hơn so với ta. Ta cảm thấy, ngày đó Quân Trì không phải cố ý muốn đuổi ta đi, hắn chắc chắn là có chuyện muốn xử lý.”
Trong lúc nhất thời, Quân Trì cũng không biết nói gì mới tốt.
Hắn còn tưởng là nàng sẽ sinh khi hoặc là làm gì đó.
Ai biết, nàng căn bản không hề sinh khí, cái gì nàng cũng biết hết.
Thật giống như sống lâu như vậy rồi, rốt cuộc cũng có người có thể hiểu hắn, rốt cuộc cũng có người có thể hiểu rõ tâm tư của hắn.
Quân Trì trầm mặc rất lâu, sau đó mới nói: “Hắn rất tốt.”
Đối phương nhẹ nhàng thở ra, ngữ khí mang theo mười phần nhẹ nhàng cùng sung sướng: “Vậy thì ta an tâm rồi.”
Quân Trì thò mặt qua, chăm chú nhìn nàng.
Gương mặt kia có lực sát thương quá lớn, thời điểm nhìn gần như thế này, Vân Phiếm Phiếm đều khó tránh khỏi có chút hoảng hốt.
Quân Trì chậm rãi nói: “Ban nãy nàng vừa đáp ứng ta…”
Toàn bộ suy nghĩ của Vân Phiếm Phiếm đều bị gương mặt hắn hấp dẫn, trong lúc nhất thời căn bản không nghĩ ra ban nãy nàng vừa mới đáp ứng cái gì.