Cậu lùi về sau vài bước, lấy đà nhảy lên tường, đạp tường một cái rồi mượn lực đáp xuống hướng khác, bỏ qua làn sóng hầu gái đang lao đến đầu tiên.
Lạc cũng theo sát phía sau, vì không phải là con người nên hành động của hắn ít bị ảnh hưởng hơn Tiêu Lam. Hắn trực tiếp chạy ở trên tường, thỉnh thoảng lại đưa tay ra làm đòn bẩy giúp Tiêu Lam.
Tiêu Lam xuyên qua nhóm hầu gái, chỗ có thể vượt qua thì trực tiếp vượt qua, chỗ khó khăn thì sẽ nhảy lên nắm lấy tay Lạc, hai người phối hợp ăn ý, vượt qua hữu kinh vô hiểm [2] .
Tốc độ của bọn họ nhanh hơn nhiều so với mấy người hầu gái kia, rất nhanh đã vượt qua đoạn đường bị đám người kia chặn lại.
Nhóm hầu gái sau khi mất đi lý trí thì dường như cũng mất luôn cả trí thông minh, sau khi bọn họ lượn quanh mê cung một lúc liền có thể dễ dàng cắt đuôi tất cả, thỉnh thoảng nhóm hầu gái sau lưng còn gào thét những tiếng vô nghĩa.
Bộ dạng này thực sự không thông minh chút nào.
– –
Hai người tiếp tục tiến về phía trước, tìm đường dẫn đến tầng hầm ngầm.
Lúc này, hành lang mê cung lại thay đổi.
Hành lang bắt đầu tách thành các khối vuông, tựa như trò chơi xếp gỗ vậy, những phần khác nhau di chuyển về những phía khác nhau.
Thấy vị trí của mình đang di chuyển lên phía cao hơn, Tiêu Lam nhân cơ hội nhảy xuống khối vuông bên cạnh, Lạc vẫn luôn theo sát phía sau.
Hai người không ngừng nhảy qua các khối vuông rải rác, tốc độ bọn họ lao xuống nhanh hơn nhiều so với lúc đi trong hành lang và mê cung trước đó.
Tiêu Lam nhảy lên một khối vuông khác, chợt phát hiện phía trên đó đã có người chờ sẵn.
Người nọ mặc đồng phục quản gia gọn gàng tỉ mỉ, nhưng mái tóc lại bay tứ tung, một vài cọng còn tùy tiện rơi trên vai, trên quần áo mơ hồ có thể thấy vài vết bụi — là nữ quản gia.
Cô ta đang ngồi trên một cái ghế sô pha rộng lớn, phần lưng ghế cao đến nỗi hoàn toàn che khuất cô, lúc đáp xuống Tiêu Lam lại vừa vặn đứng bên cạnh sô pha nên mới phát hiện phía trên có người.
Trạng thái lúc này của nữ quản gia cũng không khác gì so với nhóm hầu gái, nhìn qua vừa đờ đẫn vừa chết lặng, không hề giống người bình thường chút nào.
Nhìn thấy ngay cả quản gia cũng trở thành cái dạng này, trong lòng Tiêu Lam chợt có suy đoán.
Có lẽ không phải phu nhân Bella không cho phép những người khác có mặt tại nghi thức hiến tế, mà là những người này vào lúc hiến tế đều đã mất đi ý thức, biến thành công cụ hoàn toàn nghe theo lệnh của phu nhân Bella, hơn nữa lại không hề có bất cứ ấn tượng nào với những gì mình đã làm.
Cái này vừa khớp với chuyện lúc trước quản gia từng nói bản thân vốn không biết chi tiết của nghi thức hiến tế.
Quản gia phát hiện có người đứng bên cạnh mình, cô ta cũng đứng lên bắt đầu tấn công về phía Tiêu Lam.
Sức chiến đấu của cô ta vẫn như trước, Tiêu Lam không cần tốn nhiều sức đã có thể giải quyết cô ta, trực tiếp trói người lại quăng lên khối vuông đang di chuyển bên cạnh.
Ngay khi Tiêu Lam hoàn toàn xoay người lại, thì có một trận gió lớn ập tới.
Mục tiêu là gáy của cậu.
Một cảm giác ớn lạnh trượt dọc lưng Tiêu Lam, cậu cũng không quay đầu lại, trực tiếp cúi thấp người xuống rồi nhảy sang bên cạnh, tránh được lần công kích này.
Khóe mắt vẫn còn thấy ánh sáng nhàn nhạt vụt qua bên cạnh, sau đó biến mất vào bóng tối. Nếu vừa nãy không tránh kịp, hơn phân nửa cậu hiện tại đã đi bán muối rồi.
Tiêu Lam quay đầu lại, trong ánh mắt mang theo sát ý nguy hiểm.
Sau đó thiếu chút nữa cậu đã nôn ngay tại chỗ.
Xuất hiện trước mặt cậu là hai nam người chơi đã từng thử qua cơm tình yêu của phu nhân Bella, hiện tại bọn họ đang nhìn cậu với vẻ mặt điên cuồng đầy sát khí, dù trông có vẻ thanh tỉnh hơn nhóm hầu gái và quản gia, nhưng mà.. trên người lại mặc quần áo y hệt hầu gái.
Nhưng mà ngay cả râu còn chưa cạo kia kìa!
Hai người đàn ông râu ria xồm xàm, mặc trang phục hầu gái không phù hợp, bọn họ xắn ống tay áo lên đến khuỷu tay, lộ ra cánh tay đầy lông của mình.
Một người chơi nam thấy Tiêu Lam vậy mà lại tránh được đòn tấn công lúc trước, gã liền giơ hai tay thô to lên tạo thành hình trái tim ngay ngực rồi nói lớn: “Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi!”
Vừa dứt lời, lập tức có một mũi tên lửa từ trong tay gã bắn ra, lao thẳng về phía Tiêu Lam.
Người anh em, kỹ năng của anh cũng cay mắt quá đi!
Tiêu Lam nhanh chóng tránh khỏi nguy hiểm trước mặt.
“Đùng!” một tiếng, tên lửa bắn trúng sô pha sau lưng Tiêu Lam, ghế sô pha đột ngột bốc cháy, trong tích tắc đã bị thiêu đốt đến cả khung ghế.
Kỹ năng này tuy rằng cay mắt, nhưng uy lực không hề nhỏ chút nào.
Tiêu Lam lập tức trở nên thận trọng, là một người thiên về cận chiến, đối diện với hai người thuộc loại chiến đấu tầm xa như này thì có hơi bất lợi nha. Cậu quay đầu lại nhìn Lạc, người này cũng không thuộc loại chiến đấu tầm xa.
Thấy tên lửa không có hiệu quả, người chơi còn lại giơ cánh tay lên, một thứ vô hình xé gió hướng thẳng về phía Tiêu Lam.
Tiêu Lam lại né tránh một lần nữa, lần này cậu đặc biệt chú ý, đó là một thứ gì đó trong suốt, cảm giác tồn tại rất yếu, chỉ phản xạ lại một chút ánh sáng xung quanh.
Tuy rằng hai người chơi đó đều có kỹ năng, nhưng bây giờ vẫn chưa đến thời khắc mấu chốt, Tiêu Lam cũng không định để lộ kỹ năng của bản thân. Cậu quan sát hai người kia, kỹ năng của bọn họ chắc hẳn cũng phải có hạn chế, trò chơi sẽ không cho phép người chơi sử dụng kỹ năng bất cứ lúc nào để hạ thấp tính nguy hiểm xuống.
Tiêu Lam cho Lạc một ánh mắt, Lạc hiểu ý, hai người chia làm hai hướng tiếp cận bọn họ.
Trước mắt Tiêu Lam chính là người vừa nói câu “Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi!”, gã nhìn Tiêu Lam đầy cẩn trọng, hai tay để sẵn trước ngực có thể bắn tim bất cứ lúc nào, nhưng lại không lựa chọn tấn công ngay lập tức.
Hai người tạm thời ở trong trạng thái giằng co.
Có lẽ là do thời gian cold – down kỹ năng của gã khá dài, cũng có thể là do phải nói ra câu kia thì gã mới hành động được.
Tiêu Lam vừa đến gần gã, vừa quan sát động tác của gã.
Khoảng cách hai người càng ngày càng gần, thấy Tiêu Lam còn cách mình chưa tới năm bước, gã tình yêu và công lý liền hoảng hốt, hai tay làm thành hình trái tim rồi há miệng nói lớn: “Nhân danh tình yêu và –“
Trong lòng Tiêu Lam đã xác định, cậu tăng tốc tiến về phía trước, trong nháy mắt đã tới trước mặt gã tình yêu và công lý. Trực tiếp đấm vào bụng đối phương một cái, đem những lời gã sắp nói ra đánh ngược trở về.
Quả nhiên, chẳng sợ chuẩn bị xong tư thế, chỉ cần không nói từ khóa mấu chốt ra, kỹ năng sẽ không được kích hoạt.
Tiêu Lam nhìn gã tình yêu và công lý ngã rạp trên mặt đất rồi nở một nụ cười đúng chuẩn nhân vật phản diện: “Hiện tại tao sẽ nhân danh nghèo khó trừng phạt mày.”
Loại chiến đấu tầm xa da giòn này một khi chiến đấu trực diện với loại người thiên về cận chiến như Tiêu Lam, thì kết cục có khác gì cải thìa nhỏ bay trong gió lạnh.
Cùng lúc đó Lạc cũng đã hạ gục người chơi nam kia xong. Hai người này cũng bị trói chặt lại như quản gia, Lạc tìm một khối vuông đang đi về phía trước rồi ném hai người kia lên.
Hiện tại, Tiêu Lam và Lạc đã có thể thấy sàn của sảnh tiệc bên dưới.
Khoảng cách cách tầng hầm đã rất gần.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tiêu Lam: Giá trị sức mạnh của nghèo khó, biến thân!
Lạc: Tiên sinh, tới giờ uống thuốc rồi..
Gỡ mìn:
[1] tất cả bọn họ đều là cọng bún có sức chiến đấu bằng năm: câu này nếu không lầm thì tác giả dựa trên một câu trong Dragon Ball Z ấy. [2] hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có hiểm nguy.