*Tôi không muốn nói nhiều với anh.” Thư ký Liêu nhắm mắt lại, nhàn nhạt nói.
“Anh … anh … anh … anh có biết tôi là ai không? Tôi nói cho anh biết, chuyện này tôi sẽ nói với giám đốc Mã, họ Liêu anh nhất định sẽ không thể ở lại công ty!” Triệu Thiên giận tím mặt nói.
“Vậy thì mời anh bây giờ lập tức đi tìm giám đốc Mã đi, chuyện như thế nào tôi bằng lòng chịu trách nhiệm!” Thư: ký Liêu lạnh lùng nói “Anh khốn nạn!”
Triệu Thiên tức giận, liền trực tiếp một đắm đánh vào đầu thư ký Liêu.
Thư ký Liêu không kịp phòng bị, ngã xuống đắt, trêи đầu trực tiếp nồi lên một cục…
Giám đốc Triệu … “
Những người của tập đoàn Dương Hoa ở xung quanh đều sửng sốt.
Lâm Dương bước tới trước mấy bước đỡ Thư ký Liêu dậy.
“Thư ký Liêu, anh không sao chứ?” Tô Nhan cũng vội vàng bước tới, quan tâm hỏi.
“Tôi không sao… Lâm Đồng…”
Thư ký Liêu vội vàng quay đầu lại theo bản năng nhìn Lâm Dương nói.
Nhưng khi những lời này nói ra, Thư ký Liêu cũng sững SỜ.
“Lâm Đồng?”
Những người có mặt ở hiện trường cũng sửng sót, không thể nào tin được nhìn Thư ký Liêu.
Nhưng Trương Tinh Vũ cũng không ngạc nhiên, chỉ lạnh lùng khịt mũi nói: “Thư ký Liêu, đầu của anh không phải hỏng rồi chứ? Công ty này là của con gái tôi, tên phế vật này một chút cổ phần cũng không có, càng huống hồ cậu ta còn xứng gọi cái tên Lâm Đồng sao? Cậu ta có xứng không? “
Thư ký Liêu ầm thầm thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười không nói gì.
“Họ Liêu kia, xem ra hôm nay anh nhát định phải chống lại tôi! Được rồi, đã như vậy thì chúng ta cứ chờ xem, anh cứ cố gắng hết sức mà bảo vệ Tô Nhan đi! Chờ về công ty!
Tôi xem anh Mã sẽ đứng về phía ai đây! “Triệu Thiên khó chịu nói, sau đó phất tay áo quay người rời đi.
“Họ Liêu kia, tôi biết rồi. Chắc anh nghĩ rằng Lâm Đồng thích con đàn bà rẻ tiền này, cho nên mới chống đối A Thiên đúng không? Haha, anh thật sự rất ngu ngốc. Anh cũng tin vào những tin đồn đó sao? Nếu như Lâm Đồng của chúng ta thật sự thích con đàn bà rẻ tiền này, sớm đã ra tay rồi! Lần này bàn tính như ý của anh có lẽ đã đánh nhằm rồi! Cứ chờ xem, tôi đảm bảo anh không thể tiếp tục ở lại Dương Hoa được nữa!” Tiểu Thu cũng cười lạnh một tiếng, rời khỏi công ty.
Thư ký Liêu không có một chút sợ hãi.
Nhưng Tô Nhan và những người khác ở bên cạnh đã hoảng sợ.
“Thư ký Liêu, rất xin lỗi vì đã khiến anh gặp rắc rối như: vậy.” Tô Nhan tràn đầy vẻ có lỗi.
“Cô Tô tuyệt đối không được nói như vậy. Chuyện này vốn là Triệu Thiên và những người khác không đúng. Cô tuyệt đối không được cảm thấy mình có lỗi.” Thư ký Liêu vội vàng nói.
“Tôi biết ở tập đoàn Dương Hoa vẫn còn người tốt, thư ký Liêu, anh nhất định phải nói cho Lâm Đồng biết chuyện này, để Lâm Đồng xử lý thật tốt tên họ Triệu kia!” Trương Tỉnh Vũ vội vàng hét lên.
“Tôi sẽ báo cáo vấn đề này một cách trung thực.”
Thư ký Liêu mỉm cười, sau đó chào hỏi mọi người rồi rời đi.