Nghe được lời nói của Nam Minh Khai, trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động, nghĩ tới chính mình tại huyệt động nơi các giao nhân đã tìm được Càn Khôn Tạo Hóa Trạc, không khỏi nói:
– Nam Minh tiền bối, vậy lai lịch Càn Khôn Tạo Hóa Trạc và Giới Chỉ như thế nào?
Nam Minh Khai nói:
– Càn Khôn Tạo Hóa Trạc hình thành như thế nào, không thể truy ra được đầu nguồn, nhưng lão phu biết, trước giai đoạn đại tan biết, bốn chiếc Càn Khôn Tạo Hóa Trạc này phân biệt nằm trong tay bốn người đứng đầu bốn chủng tộc, phân biệt là Cổ Vu tộc, Man tộc, Nhân tộc và Linh tộc, mà Càn Khôn Tạo Hóa Giới Chỉ kia là do Vân Ly thị nắm giữ, tại lúc bốn chiếc vòng tay tề tụ, trong đó giữa tác dụng chủ đạo chính là Càn Khôn Tạo Hóa Giới Chỉ, chúng có thể sinh ra lực lượng thần bí khó lường.
– Chỉ là trong trong truyền thuyết từ xưa truyền lại tới nay, có rất nhiều đoạn lịch sử đã bị phủ bụi, rất ít tài liệu đề cập tới tác dụng của Càn Khôn Tạo Hóa Giới Chỉ, nhất là lúc đại tan biến, Man tộc triệt để diệt sạch, Linh tộc và Cổ Vu tộc cũng gần lâm vào cảnh tuyệt chủng, chỉ có Nhân tộc tổn thất ít nhất, đồng thời cũng rất nhanh sinh sôi nảy nở, những truyền thuyết này càng bị bao phủ trong đó!
– Vậy chiếc vòng tay của tiền bối lấy được từ nơi nào?
Vân Thiên Hà hỏi.
– Chiếc vòng tay lão phu mới tới, chính là trước khi chuyến đi này diễn ra, gia tổ đã giao cho ta, nói người đã từng du lịch khắp nơi trong Thiên Đảo vực, phát hiện ra nó tại phế tích của một bộ lạc cổ tộc, mà phế tích bộ lạc kia, trải qua người kiểm chứng phát hiện được, chính là một di chỉ của bộ lạc Man tộc, sau đó người đã giao cho ta chiếc vòng tay này, muốn ta tìm kiếm vết tích hậu duệ Man tộc còn sót lại, nếu như có thể tìm được mà nói, hãy đưa vòng tay này trả lại cho bọn họ.
Vân Thiên Hà ngạc nhiên nói:
– Vậy tiền bối có phát hiện hay không?
Nam Minh Khai lắc đầu:
– Man tộc tại trước giai đoạn đại tan biến chính là một chủng tộc tương đối yếu thế, trí tuệ của bọn họ thua xa chủng tộc khác, hơn nữa lại nói thổ ngữ hoang dã, bị lịch sử thay thế đấu loại là điều không thể tránh khỏi, ta ừ Thiên Đảo vực đến Đông vực, qua biển rộng, đi nghìn dặm đường, tất cả những chỗ từng đi qua cũng không hề phát hiện ra bất cứ vết tích Man tộc sinh tồn!
Trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động nói:
– Tiền bối, người nói Man tộc dùng hoang dã thổ ngữ, nếu bọn họ tại trước giai đoạn đại tan biến cũng là một chủng tộc tương đối lớn, như vậy hoang dã thổ ngữ này có thể chủng tộc khác cũng biết. Theo như ta được biết, tại hai ba trăm năm trước, hoang dã thổ ngữ này từng được người khác sử dụng qua!
– A, còn có loại sự tình này?
Nam Minh Khai ngạc nhiên nói:
– Hoang dã thổ ngữ là một loại ngôn ngữ ký hiệu, cũng là ngôn ngữ thông linh nguyên thủy nhất, bình thường Cổ Vu tộc, hoặc Linh tộc, còn có Nhân tộc đều có ngôn ngữ văn tự của chính mình, hơn nữa đều là văn minh đã tiến hóa tương đối coa, bọn họ không nguyện ý đi học man ngữ nguyên thủy nhất như vậy, nhất là sau khi đại tan biến, nhân tộc quật khởi, sau này văn tự và ngôn ngữ trên đại lục trên cơ bản là thống nhất sử dụng ngôn ngữ và văn tự của nhân tộc, nếu có nhân tộc sử dụng loại hoang dã thổ ngữ này, như vậy nói rõ bọn họ khẳng định đã từng tiếp thu qua Linh Tri Man tộc truyền thụ!
– Cái gì là Linh Tri?
Vân Thiên Hà hỏi.
– Linh Tri của Man tộc, cũng tương đương với học giả hoặc người có tri thức và văn hóa tu dưỡng cao trong Nhân tộc, bất quá ngươi từ đau biết được hoang dã thổ ngữ còn đang truyền lưu, là ai đang sử dụng?
Vân Thiên Hà liền nói ra chuyện những bang phái ngoại vi tông môn tại thành Đường Kinh sử dụng những hoang dã thổ ngữ này làm tiếng lóng. Nam Minh Khai và Thần Hoa Diệu nghe được chuyện này, bỗng nhiên hai mặt nhìn nhau, Nam Minh Khai nhìn Vân Thiên Hà, nói:
– Nếu nói như vậy, bốn tông môn phân liệt từ Nhật Tông ra này xem ra đều phi thường không đơn giản, bọn họ nhất định là đơn độc nắm giữ một ít bí mật nào đó chưa lật, mà ở phụ cận Tuyết Vục cũng khó bảo tồn được động tĩnh tại Hương Tuyết Cốc này, chắc sẽ không tránh khỏi đám Nhật Tông này biết được. Hài tử, xem ra phiền toái của ngươi càng lúc càng lớn hơn rồi. Lần này, sau khi hạ sơn, ngươi nên ngàn vạn lần đề phòng cẩn thận những môn phái này!
Ngay lúc mấy người Vân Thiên Hà đang nói chuyện, lúc này Đường Linh Toa và mấy nữ khác đều từ trong động đi ra, còn ríu ra ríu rít nghị luận một ít vấn đề của nữ nhân. Bầu không khí có vẻ tương đối náo nhiệt.
Vân Thiên Hà quau đầu sang, thấy Tầm Nguyệt và Mộng Ly lúc này đã thay đổi hai bộ y phục khác nhau, mà màu sắc và kiểu cách của hai bộ y phục đều khác hẳn nhau, không khỏi làm trước mắt sáng ngời.
Long nữ muội muội mặc là một bộ quần áo thuần màu trắng giống như Đường Linh Toa, trang phục có đặc sắc văn hóa của Đại Đường Tuyết Vực, đoan trang tĩnh nhã, dịu dàng động lòng người, cùng với dung nhan tuyệt sắc của nàng tương ứng sáng ngời.
Mà Long nữ tỷ tỷ Mộng Ly mặc chính là bộ y phục màu hồng nhạt của Thần Hoa Đóa Đóa, mang theo đặc sắc văn hóa của Nam vực, hơn nữa trên trang phục cũng thể hiện tính cách cường thế của nàng, vóc người nóng bỏng, cộng thêm dung nhan tuyệt sắc, không khỏi để Vân Thiên Hà nghĩ tới những nữ nhân thông minh tháo vát hiện đại, trong thành thục ẩn chứa đẹp đẽ và khéo léo dí dỏm.
Tướng mạo tỷ muội hai người tuy rằng tương đồng, thế nhưng thông qua mấy nữ tỉ mỉ hóa trang thay đổi trang phục, liền biến hai hai loại phong cách hoàn toàn khác biệt, cứ như vậy, có thể làm cho mọi người rất dễ dàng nhận ra được trong bọn họ ai là tỷ tỷ ai là muội muội.
Mộng Ly rất thỏa mãn bộ trang phục hiện tại, nhất là thấy ánh mắt của Vân Thiên Hà, làm nàng cảm thấy rất hưởng thụ. Sau khi từ trong động đi ra, phiêu phiêu liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Chuyện của chúng ta, ta đã nói với Linh Toa muội muội, bất quá ta còn phải nhắc nhở ngươi, bầu bạn song tu cùng với thê tử khác nhau, chúng ta cùng với ngươi song tu, không có nghĩa vụ gả cho ngươi, vì vậy ngươi tốt nhất không nên có chủ ý biến thái gì đối với tỷ muội chúng ta, bất quá chuyện mà ngươi đã hứa hẹn, ngươi cũng đừng quên!
– Ta hứa hẹn qua cái gì?
Trong lòng Vân Thiên Hà suy nghĩ nửa ngày, cũng không nhớ đến chính mình đã từng hứa hẹn điều gì đối với Long nữ tỷ muội, thế nhưng lập tức nghĩ tới chuyện vừa rồi tại Huyễn Long Trì, liền bừng đại ngộ. Nghĩ không ra trong lúc bất tri bất giác hắn lại bị tiểu âm hiểm Long nữ tỷ tỷ Mộng Ly tính toán mưu kế, liền trừng mắt nhìn Mộng Ly nói:
– Ngươi tính kế ta?
– Tính kế ngươi thì thế nào, dù sao đi nữa thì ngươi cũng đã cam chịu rồi. Đối với chúng ta, ách, tộc ta mà nói, điều này tương đương với một loại khế ước, ngươi cam chịu đó chính là đáp ứng. Hiện tại khế ước đã thành, ngươi muốn đổi ý cũng không được!
Nói đến đây, Mộng Ly lại đổi trọng tâm câu chuyện, nói tiếp:
– Bất quá đây cũng chỉ là chỗ tốt của cả hai bên. Ngươi đều đã chiếm tiện nghi lớn đối với hai tỷ muội chúng ta, ngươi còn muốn thế nào?
Vân Thiên Hà bị lời nói này triệt để làm tắc tị, bất đắc dĩ nói:
– Được rồi, nàng nói thế nào thì như vậy!
Nói xong, ánh mắt Vân Thiên Hà không khỏi đảo qua nhìn Đường Linh Toa. Đường Linh Toa thì biết tặng hắn một cái mắt trắng, hừ nhẹ một tiếng, quay mặt đi, có chút điểm ghen tuông nho nhỏ.
Thấy bộ dáng ăn đắng của Vân Thiên Hà, trên mặt Mộng Ly có chút đắc ý nhỏ, lúc này còn nói thêm:
– Bất quá Linh Toa muội muội đối với việc tu luyện Du Long Vũ hiện tại, chính là do tỷ muội chúng ta từng lưu lại trong Tàng Long Điện, cùng chúng ta hợp ý, sau đó Linh Toa muội muội lại tu luyện nó, chúng ta sẽ phụ trách giúp đỡ chỉ điểm nàng, chỉ nàng trước đó đã phục dụng qua Thất thải yên liên, nhưng chưa hoàn toàn phát huy công hiệu cường đại của yên liên kia, sau này có chúng ta phụ trợ, thành tựu tu luyện của Linh Toa muội muội tuyệt đối sẽ không kém hơn ngươi bao nhiêu!
Vân Thiên Hà có điểm hoài nghi Mộng Ly đang nói mạnh miệng, bởi vì hắn căn bản không cảm thụ được sự cường đại của Mộng Ly, làm sao chỉ điểm Đường Linh Toa, nhưng Nam Minh Khai và Thần Hoa Diệu quan sát Mộng Ly và Tầm Nguyệt một hồi, cũng có suy nghĩ riêng.
Lúc này, Vũ Phương Khinh Thần nói:
– Thiên Hà, việc này đã xong, chúng ta khi nào hạ sơn?