– Còn có loại bí thuật này sao?
Tần Tiêu cười cười:
– Cũng chưa nói tới bí thuật cái gì cả, chỉ là một loại ứng dụng hóa học giản đơn. Hóa học có hiểu không? Không hiểu cũng không sao cả, ha hả! Ta lấy một loại nước thuốc chứa iot đặc thế ở trên giấy viết thư quét một cái, là có thể nhìn thấy chữ. Triều đình bên này có sự tình trọng đại gì, ngươi có thông tri nói cho ta biết một chút đi. Chờ khi thời cơ thành thục, ta sẽ trở lại.
Lý Trọng Tuấn hơi có chút phiền muộn thở dài một hơi:
– Hôm nay giết Đột Quyết, Thổ Phiên, không phải luôn luôn thích chiến tranh sao? Hiện tại như thế nào lại an tĩnh như vậy! Chiến tranh, có chiến tranh thật tốt! Tần huynh đệ, biên quan nếu có xảy ra chuyện gì, ta sẽ liều mạng để phụ hoàng triệu ngươi trở lại. Đến lúc đó ta sẽ không ở lại triều đình Trường An, mang binh đi ra bên ngoài.
Lý Long Cơ cũng nói rằng:
– Đúng vậy, ta cũng chưa từng có hy vọng xảy ra chiến tranh như vậy giờ. Hiện tại triều đình nội ưu, chỉ có hoạ ngoại xâm phủ xuống mới có thể có thay đổi khác được. Đến lúc đó, mới gặp phải đủ loại cơ hội. Lấy tình hình hiện nay mà xem, muốn tự nhiên lật đổ Vi Hậu và Võ Tam Tư, quá khó!
– Vậy được rồi, cứ quyết định như thế đi!
Lý Trọng Tuấn vỗ bàn:
– Xem như ta vẫn là Đột Quyết phò mã gia, tuy rằng Mặc Xuyết còn chưa có để nữ nhi đưa qua đây, bất quá nếu như cùng Đột Quyết có chiến sự gì, ta nhất định đầu tiên hướng phụ hoàng tiến cử ngươi. Cũng không biết, Đường Hưu Cảnh lão nhi kia chết già lúc nào. Nắm quân quyền Hà Tây Lũng Hữu bên kia vẫn không chịu buông ra, nếu là cùng Đột Quyết đánh nhau, trước hết điều động khẳng định là hắn.
Tần Tiêu không khỏi cười:
– Không sao cả, ta tự nhân vẫn là so với Đường Hưu Cảnh có thể sống được. Bất quá, coi như là Thái Tử ngươi tiến cử, bệ hạ cũng không nhất định sẽ chịu đem quân đội thực quyền này, giao cho mao đầu tiểu tử trên người không có công trạng như ta. Huống chi còn có Thập Nhị Vệ Đại Tướng Quân và Vi gia, Võ gia những người đó ở đây. Dựa vào chiến tranh kiếm tư bản, sẽ không dễ dàng như chúng ta có thể nghĩ đến.
– Ngươi không phải nói Vi Ôn những người đó đấy chứ?
Lý Trọng Tuấn cực kỳ khinh thường nói rằng:
– Những kẻ đó cũng có thể đánh nhau? Cũng xứng ra trận sao? Ta phi! Ta nghĩ phụ hoàng, bao gồm cả Vi Hậu và Võ Tam Tư trong lòng chút cân nhắc ấy vẫn là có được. Những tướng quân chỉ biết luồn cúi thúc ngựa kia, ra trận đánh nhau quả thực chính là đi chịu chết. Việc này không cần phải nói, A Man, nếu như đến lúc đó thực xảy ra tình huống gì, Thái Bình công chúa bên kia ngươi đi nói một chút. Để nàng cũng tiến cử Tần huynh đệ.
Lý Long Cơ gật đầu:
– Đây là tất nhiên, yên tâm!
Ba người trò chuyện cũng không sai biệt lắm, Lý Trọng Tuấn nói rằng:
– Vậy được rồi, ba người chúng ta, ngày hôm nay cứ nghị định như vậy đã. Bỏ đi, hình như khoảng thời gian này một năm trước, chúng ta vừa vặn quen biết. Nếu không ngày hôm nay chúng ta lại đến Thiên Khách Vạn Lai địa phương ngày trước kia, để làm tiệc tiễn biệt cho Tần huynh đệ đi?
– Không cần đâu.
Tần Tiêu lắc đầu:
– Ta vẫn là rời đi an tĩnh điệu thấp một chút tốt hơn. Chúng ta mượn chén rượu trên bàn này, cáo biệt tiễn đưa với nhau đi! Mặt khác, Thái Tử điện hạ, ngươi chừng nào thì trở lại Đông cung, để Lý Tự Nghiệp và Điền Trân đến quý phủ của ta một chuyến, chính ngươi cũng không cần đến nữa, miễn cho rước lấy người khác thị phi.
– Được.
Lý Trọng Tuấn giơ chén rượu lên:
– Nếu đều là nam nhi tâm huyết, cũng không cần lề mề dài dòng. Tần huynh đệ, chỉ mong chúng ta lần sau gặp lại, sẽ không quá muộn. Cụng ly!
Tần Tiêu và Lý Long Cơ nâng chén đụng với nhau:
– Cụng ly!
Về đến nhà đem tin tức tuyên bố, nhất thời tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Lý Tiên Huệ mặc dù đã có dự liệu. Nhưng Tần Tiêu nhanh như vậy đã làm ra quyết định, vẫn khiến nàng có chút giật mình, nghi hoặc nói:
– Lão công, ngươi sẽ không phải là nhất thời nghĩa khí nắm quyền quyết định đấy chứ? Tuy rằng ta không hiểu được đạo làm quan, nhưng có một số việc vẫn là thấy rõ khá nhiều. Hiện tại rời kinh thì dễ, trở lại kinh thì khó, có quan viên liều mạng cả đời cũng không có cơ hội đến kinh thành làm quan. Ngươi nên suy nghĩ cho thật kỹ càng nhé!