Lăng Hàn khoát tay áo nói:
– Cũng không có gì, ta muốn một cây linh thảo, tốt nhất là có thể đưa tới trước cuối năm, nguyên tinh không thành vấn đề, ta có thể trả.
Ân Hồng vỗ tay cười nói:
– Không hổ là Đan sư Địa Cấp, thực sự là giàu nứt đố đổ vách, có cơ hội tốt như vậy cũng không làm thịt ta một trận! Khà khà, có phải là vì Chư muội muội ở đây, ngươi giả vờ hào phóng không? Tốt lắm, sau này thời điểm giao thiệp với Lăng công tử, ta đều sẽ mang theo Chư muội muội.
Sự nhẫn nại của Chư Toàn Nhi có chút kinh người, mặc nàng đùa giỡn ra sao cũng thờ ơ không động lòng, thật giống như tiên, việc phàm tục há có thể làm thay đổi sắc mặt?
Ân Hồng lại nói:
– Không biết Lăng công tử cần linh thảo gì?
– Cửu Diệp Hắc Linh Chi.
Lăng Hàn nói.
– Linh thảo cấp bảy, đối với Linh Bảo Các mà nói, đây không tính là vấn đề gì chứ?
Ân Hồng không khỏi co giật một hồi, cường điệu nói:
– Này này này, kia là linh thảo cấp bảy, ngay cả Linh Anh Cảnh cũng động lòng! Người mạnh nhất Bắc Vực chúng ta chỉ là Linh Anh Cảnh, ngươi cũng không cảm thấy ngại nói đây không tính là vấn đề gì?
Lăng Hàn nhún vai nói:
– Coi như có vấn đề, vậy cũng là vấn đề của Ân cô nương. Ta ngược lại đã mở điều kiện, chỉ cần Ân cô nương có thể đưa Cửu Diệp Hắc Linh Chi tới, vậy ta liền đáp ứng thay Linh Bảo Các tham chiến. Hơn nữa, ta còn có thể lùi một bước, Cửu Diệp Hắc Linh Chi không cần đạt đến dược linh tuyệt đối, nhưng nếu dược linh không đủ, ta muốn sống.
Ân Hồng dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lăng Hàn, câu nói sau cùng của đối phương toát ra ý tứ có chút doạ người.
Dược linh không đủ cũng không quan trọng, chỉ cần sống!
Chẳng lẽ nói, Lăng Hàn còn có thủ đoạn bồi dưỡng linh thảo, để nó nhanh chóng sinh trưởng sao?
Cái ý niệm này lướt qua, Ân Hồng lập tức lắc đầu, đùa gì thế, từ cấp sáu bắt đầu, hết thảy linh thảo linh thụ đều như võ giả, siêu thoát phàm tục, căn bản không phải dược viên phổ thông có thể bồi dưỡng, nuôi sống còn không dễ, huống chi là để nó sinh trưởng nhanh chóng.
Nàng suy nghĩ một chút mới nói:
– Được rồi, chuyện này để ta lo, có điều, coi như ta thật có thể làm ra, nhưng giá trị linh thảo cấp bảy cực kỳ kinh người, hi vọng Lăng công tử có chuẩn bị.
Lăng Hàn cười nói:
– Không sao, cùng lắm ta luyện nhiều chút đan dược là được.
Ân Hồng nhất thời im lặng, cõi đời này quần thể kiếm tiền giỏi nhất tuyệt đối là Đan sư, mà một tên Đan sư ưu tú, chỉ cần tỉ lệ thành đan cao, vậy năng lực kiếm tiền sẽ khủng bố đến mức kinh người, một phần dược liệu, luyện thành đan dược sẽ lợi nhuận gấp mười lần, hơn nữa bởi vì quần thể võ giả khổng lồ, luyện ra nhiều đan dược hơn nữa cũng không lo bán không hết.
– Nếu mọi người đều đồng ý, vậy đến, uống rượu!
Ân Hồng vô cùng dũng cảm nói, chỉ nhìn bề ngoài của nàng, căn bản không có cách tưởng tượng một nữ tử quyến rũ xinh đẹp có thể hán tử đến như vậy.
Bốn người bắt đầu ăn, Hổ Nữu lập tức lè lưỡi, những thứ kia quá khó ăn! Nàng từ trong không gian giới chỉ lấy ra thịt khô đã sớm chuẩn bị gặm ăn, hương vị truyền ra, nhất thời để Ân Hồng đưa ánh mắt nhìn chăm chú, nước miếng muốn chảy ra, ngay cả Chư Toàn Nhi cũng không hăng hái mà nuốt ngụm nước miếng.
Ở trước mặt mỹ thực, tiên tử cũng thành phàm nhân.
– Tiểu mỹ nữ, cho tỷ tỷ ăn một khối.
Ân Hồng không xấu hổ nói.
Hổ Nữu nhất thời hẹp hòi, dùng ánh mắt cảnh giác trừng Ân Hồng, đồ ăn là mạng của nàng đấy.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Nữu Nữu, không nên keo kiệt, cho hai tỷ tỷ nếm thử đi.
Nghe Lăng Hàn nói như vậy, Hổ Nữu mới bất đắc dĩ phân ra hai mảnh thịt khô, phân biệt đưa ra ngoài, hơn nữa khối cho Chư Toàn Nhi rõ ràng nhỏ hơn một vòng, có thể thấy được tiểu nha đầu không thích Chư Toàn Nhi cỡ nào.
Ân Hồng mới không ngại nha, lập tức cầm lấy thịt khô ăn, chỉ nếm thử một miếng, nàng liền mặt mày hớn hở, kích động đến cả người run rẩy.
Có thể cho Hổ Nữu làm đồ ăn vặt, cái này không phải thịt bình thường a, mà là yêu thú trong Hắc Tháp, số lượng rất ít, ngay cả Lăng Hàn cũng không thể thường ăn, mùi vị không chỉ ngon, đối với võ giả càng có chỗ tốt cực lớn.
Dù sao, những yêu thú này mỗi ngày ăn đều là nhân sâm, linh chi trăm năm, dinh dưỡng không phong phú mới lạ.
– Lăng công tử, những thịt này bán thế nào, ra cái giá, ta bảo đảm thu hết!
Ân Hồng nói.
—————