– Lăng Hàn là của Nữu!
Nàng nhìn Chư Toàn Nhi biểu đạt chủ quyền, đối với Ân Lan lại hoàn toàn không thấy, hiển nhiên cho rằng cô gái này sẽ không uy hiếp đến nàng.
Chư Toàn Nhi luôn nhẹ như mây gió, ai yêu thích nàng cũng được, chán ghét nàng cũng được, nàng sẽ không để ở trong lòng. Nhưng một tiểu nha đầu năm sáu tuổi lại chua ngoa hướng mình hò hét, thực làm cho nàng có chút lúng túng.
– Ha ha ha ha!
Ân Hồng nở nụ cười, như nhánh hoa run rẩy, phong tình vạn chủng. nàng trời sinh quyến rũ, cũng không cần lả lơi đưa tình, nhất cử nhất động trong lúc đó đều tràn ngập mê hoặc, cho Lăng Hàn một ánh mắt mị mị, mới nói:
– Chư muội muội, ngươi bị người xem là đối thủ rồi.
Chư Toàn Nhi nhìn Hổ Nữu, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì nàng phát hiện mình căn bản nhìn không thấu Hổ Nữu. Nhưng suy nghĩ thêm, tiểu nha đầu năm sáu tuổi ngay cả linh căn cũng chưa thức tỉnh, tự nhiên không thể tu luyện, nàng không phải nhìn không thấu đối phương, mà là Hổ Nữu căn bản không phải võ giả.
Nghĩ như thế, nàng liền thoải mái.
Lăng Hàn ngồi xuống, nhưng Hổ Nữu lại đàng hoàng trịnh trọng ngồi quỳ trên hai chân của hắn, vẫn dùng ánh mắt khiêu khích liếc Chư Toàn Nhi, xem ra tiểu nha đầu thật xem Chư Toàn Nhi là đối thủ, ở trước mặt Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền, nàng chưa từng có chăm chú qua như thế.
– Ân cô nương, tìm tại hạ có chuyện gì không?
Lăng Hàn nói.
– Trước tiên uống rượu dùng bữa, chúng ta vừa nói vừa tán gẫu.
Ân Hồng cười nói.
– Lẽ nào có hai mỹ nhân chúng ta bồi bạn, Lăng công tử còn chán sao?
Lăng Hàn cầm chén rượu, chỉ khẽ mỉm cười, không bị phong tình mê người của đối phương lay động nói:
– Ân cô nương là gì của Linh Bảo Các?
Lại có thể lấy danh nghĩa của Linh Bảo Các mời hắn.
– Cha ta Ân Thương, là Bắc Vực Linh Bảo Các Các chủ.
Ân Hồng thuận miệng nói.
Cái này rất kinh người, Linh Bảo Các, Đan sư hiệp hội đều là quái vật khổng lồ của Hằng Thiên Đại Lục, dù chỉ là Bắc Vực phân bộ, nhưng trong tay chưởng khống quyền lực vẫn rất kinh người, không kém nhân vật như Đông Nguyệt Tông Tông chủ chút nào.
Không nghĩ tới chính là, con gái của Ân Thương lại trẻ như vậy!
Ông lão kia sinh con gái khi nào nhỉ?
Ân Hồng tiếp tục nói:
– Ta muốn nhờ Lăng công tử một chuyện.
Lăng Hàn không khỏi cười nói:
– Ân cô nương là thiếu chủ của Linh Bảo Các Bắc Vực tổng bộ, còn có chuyện gì làm không được, muốn tại hạ hỗ trợ?
Ân Hồng thăm thẳm thở dài nói:
– Linh Bảo Các chúng ta mỗi năm năm sẽ tụ hội ở tổng bộ, tiến hành tranh tài, so là đan thuật, trận pháp còn có võ đạo. Nhưng chỉ giới hạn người tham gia ba mươi tuổi trở xuống, mục đích là lựa chọn một ít nhân tài có giá trị đầu tư, cũng thuận tiện cho điểm người phụ trách của tứ đại phân bộ.
Nghe nàng nói như thế, Lăng Hàn đã đoán được mấy phần, nhưng hắn không tiếp lời, chỉ lẳng lặng lắng nghe.
– Bắc Vực phân bộ chúng ta đã liên tục lót đáy hơn nghìn năm.
Ân Hồng có vẻ rất không vui.
– Có điều, ta không tin Bắc Vực chúng ta thật không có thiên tài! Vì lẽ đó, ta dự định mời Lăng công tử làm khách khanh của Bắc Vực tổng bộ, thay Bắc Vực tổng bộ xuất chiến, cuối năm sau theo ta đi tới Trung Châu.
Đi Trung Châu?
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, hắn thực có ý đi Trung Châu, nhưng trước tiên phải giải quyết mấy chuyện: chữa linh căn của phụ thân, cứu mẫu thân ra, giết chết Ngạo Phong! Như vậy, hắn mới có thể yên lòng đi Trung Châu, dù sao Tử Tuyết Tiên để lại bí mật cũng ở Trung Châu.
Hắn liếc nhìn Chư Toàn Nhi nói:
– Ta đại biểu đan đạo, Chư cô nương là võ đạo, vậy còn đại biểu trận pháp đâu?
– Chính là ta!
Ân Hồng vỗ ngực, nhất thời chấn ra sóng sữa kinh người.
—————
