Các cung điện khác nhau thì có tác dụng khác nhau, muốn thu được tín vật thì trong quá trình leo núi nhất định phải nhận được sự tán thành cực lớn. Cũng không phải tất cả người lên đến đỉnh núi thì có được tín vật, quá trình leo núi cũng rất trọng yếu.
Đường Tam có thể trong thời gian ngắn thu được ba tín vật, ít nhất Trương Hạo Hiên chưa từng nghe nói qua. Có được tín vật thì tương đương với sự tán thành của cung điện, đồng thời cũng là thủ hộ cho hắn. Tại thời khác trọng yếu đưa ra tín vật, ai muốn động đến hắn thì phải nghĩ cho kỹ.
“Lão sư, ngài bên đó thuận lợi không?” Đường Tam sợ Trương Hạo Hiên đau tim nên không nói ba cung điện mình đi qua có Thuỷ Tinh cung cùng Thiên Hồ cung.
“Bên ta không có việc gì, không có gì là không thuận lợi. Ngươi không biết khi bọn họ chứng kiến ta đã đột phá Thần cấp có biểu hiện gì đâu. Trong Cứu Thục chúng ta, Thần cấp cũng đã là cực hạn, với thực lực hiện tại, thêm vào đó là Trận Pháp đại sư, có thể bán trận pháp lấy tiền, cung cấp kinh phí cho tổ chức. Ngươi nói với tầm quan trọng như vậy, bọn họ có thể đối với ta như thế nào. Ta đoán dù không cấp cho ta Tử cấp Cứu Thục, chức vị của ta cũng sẽ thay đổi. Bất quá ta đã nói với bọn họ, ta nhất định phải quay về thành Gia Lý.”
Nói đến đây, Trương Hạo Hiên dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Đương nhiên nếu ngươi quyết định ở lại Tổ đình bên này, ta sẽ ở lại cùng ngươi. Quyết định là do ngươi.”
Đường Tam nói: “Ta sẽ quay lại thành Gia Lý, bất quá thời gian ở Tổ đình sẽ dài hơn một ít. Lão sư, nếu như không có chuyện gì, ngài về khách sạn đi. Chúng ta nghiên cứu thảo luận một chút về trận pháp, cũng cần chuẩn bị đi đến cửa hàng Linh Tê rồi.”
“Được, ta sẽ trở lại.” Nghe hắn nói muốn nghiên cứu trận pháp, Trương Hạo Hiên lập tức vui vẻ đáp ứng.
Hắn bây giờ đã hoàn toàn nắm giữ Tụ Linh trận. Huyễn trận, Liên Hoàn trận, các trận pháp này quá phức tạp, không phải trong chốc lát là có thể nắm giữ, hắn cũng không vội. Nhưng với Truyền Tống trận cơ bản, hiện tại hắn đã nắm chắc được bảy, tám phần.
Càng nghiên cứu trận pháp, vị trấn trưởng này càng tán thưởng tư tưởng kỳ diệu của Đường Tam. Cánh cửa tới thế giới pháp trận đã mở ra trước mặt hắn. Sau khi trở thành cường giả Thần cấp, hắn đã có Thần Thức, trí não phát triển mạnh mẽ hơn, tư duy cũng càng thêm nhạy bén, lý giải trận pháp tự nhiên như nước chảy thành sông. Hắn ước có thể học cùng Đường Tam nhiều hơn.
Không lâu sau, Trương Hạo Hiên đã trở lại. Hắn không tới phòng của Đường Tam mà chính mình mở ra một phòng Yêu Vương, sau đó để Đường Tam đi tìm hắn.
Hai thầy trò gặp lại nhau, nhìn nhau cười một tiếng, Trương Hạo Hiên không chờ được mà nói: “Ngươi chuẩn bị cho bọn họ cái gì?”
Đường Tam nói: “Nhất định phải nịnh bợ một chút, nếu không sẽ không cách nào đạt được sự ủng hộ chính thức từ Linh Tê Lộc Yêu nhất mạch. Truyền Tống trận không thể giao cho bọn họ, trong pháp trận đơn, Truyền Tống trận là trân quý nhất. Chúng ta giao cho bọn họ Dung Linh trận a. Dung Linh trận phức tạp hơn Tụ Linh trận một chút, trong thời ngắn nắm giữ nó không có vấn đề gì. Chúng ta tranh thủ thời gian, hiện tại liền bắt đầu.”
“Được.” Trương Hạo Hiên quá đỗi vui mừng, có thể … nắm giữ nhiều hơn một pháp trận cũng làm nghiên cứu của hắn càng thêm sâu sắc, hắn tất nhiên sẽ không cự tuyệt chuyện này.
“Hội đấu giá bên kia ta đã nghe ngóng rồi. Khoảng nửa tháng nữa sẽ có một hội đấu giá rất lớn. Đấu giá quy mô như vậy mỗi năm chỉ tổ chức hai lần, hẳn sẽ có không ít đồ vật tốt. Trận bàn của chúng ta liệu có thể ở trong đó phát quang dương đại hay không?”
Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: “Muốn mua được đồ tốt cần có đủ tiền vốn. Lần này chúng ta cũng phải xuất ra một ít đồ tốt mới được. Mấy ngày này ngài vẫn luyện tập Dung Linh trận đi, ta sẽ làm ra một ít đồ tốt khác, đến lúc đó chúng ta đem tới hội đấu giá.”
Mấy ngày sau đó, bốn người trong chiến đội Sử Lai Khắc đều tập trung leo núi tu luyện. Đối với bọn họ, thực lực hiện tại không đủ để leo lên đỉnh núi. Mặc dù vậy, bọn họ từ quá trình leo núi đều thu được chỗ tốt khác nhau.
Đáng chú ý là, Trình Tử Chanh suýt nữa chết cháy khi leo lên Bất Đáy huyệŧ. Đó căn bản là một ngọn núi lửa. Nhưng sau khi bị cháy, nàng lại nhận ra huyết mạch của mình đã được tinh lọc. Thống khổ rất lớn nhưng chỗ tốt đồng dạng cũng không nhỏ.
So với nàng, Vũ Băng Kỷ ở Vô Tận cung của Vô Tận Thiên Tinh Hoàng thì thoải mái hơn nhiều. Nước cùng Băng đồng nguyên, ở nơi đó, hắn cảm nhận được nhiều biến hoá hơn, những việc này trợ giúp hắn rất lớn. Hơn nữa, do bản thân Đại sư huynh đối với khống chế Băng nguyên tố không tệ nên hắn có thể leo lên được gần nửa ngọn núi, mà mỗi ngày đều đang tiến bộ.
Ngày thứ sáu đến Tổ đình, các đồng bạn vẫn như cũ đi leo núi, còn Đường Tam thì đi đến cửa hàng trong Linh Tê thương hội.