Triệu Tử Văn cười cười, lúc này mới rốt cục hiểu ra, hắn biết việc này toàn bộ đều là công lao của Bảo Nhi, hắn nhìn Bảo Nhi, tỏ vẻ cảm tạ, hắn cũng không muốn cùng đại tài nữ Trung Quốc này phân cao thấp, có thể hảo hảo kết giao đương nhiên là rất tốt.
– Lý tỷ tỷ
Bảo Nhi thẹn thùng dậm chân, lại thấy Triệu đại ca nhìn mình nháy mắt, nàng xấu hổ trốn vào lòng Lý tỷ tỷ, nũng nịu nói:
– Đại ca ức hiệp muội !
– Ha ha
Triệu Tử Văn và Lý Thanh Chiếu đều bị bộ dáng đáng yêu của Bảo Nhi làm bật cười, mâu thuẫn trước đây cũng tan thành mây khói.
Triệu Tử Văn cười một lát, liền nhìn Bảo Nhi nói:
– Ta còn chút việc, chúng ta cần phải thiết kế ký hiệu chiêu bài cửa hàng độc quyền của chúng ta.
– Ký hiệu chiêu bài ?
Nhị nữ đều nghi hoặc, người đâu tiên mở miệng là Lý Thanh Chiếu. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Triệu Tử Văn gật đầu:
– Mở cửa hàng độc quyền đương nhiên cần ký hiệu chiêu bài, đem in lên giày của chúng ta, như vậy có thể quảng cáo giày, nâng cao sự nổi tiếng của chiêu bài.
Bảo Nhi đã sớm thành thói quen, làm việc theo thần sắc của Triệu đại ca, tài học và kiến thức của hắn quả thật không ai có thể so sánh. Nàng hạnh phúc gật gật đầu:
– Muội hiểu rồi, muội sẽ nghĩ ký hiệu rồi in lên giày.
Lý Thanh Chiếu nhìn hai người, nàng và Triệu Tử Văn cũng không thân thiết gì, tất nhiên nàng sẽ không hỏi hắn, nàng và Bảo Nhi thì thầm cả nửa ngày, cuối cùng bừng tỉnh, đại ngộ nói:
– Thường thướng hắn như một tên hồ ly gian xảo, không ngờ lại nhiều mưu kế như vậy, kiến thức thật rộng, thật là một người phi thường.
Triệu Tử Văn cười cười:
– Chỉ là kế nhỏ, không đáng để tâm.
Lý Thanh Chiếu nhẹ nhàng lắc đầu:
– Triệu công tử ý tưởng độc đáo, mới mẻ, pha nhiều cách thức, người thường không có khả năng nghĩ tới, Triệu công tử quả thật là một người thông minh.
Được Lý tài nữ buông thành kiến khích lệ, Triệu Tử Văn cười nói:
– Lý tiểu thư dường như không phải là người Hàng Châu….
– Sao ngươi lại biết ?
Lý tài nữ kinh ngạc nói:
– Ta quả thật không phải người ở đây, mấy năm trước mới chuyển đến Hàng Châu.
Triệu Tử Văn đối với Lý Thanh Chiếu hiểu biết rất nhiều, đương nhiên biết nơi sinh của nàng, hắn gật đầu nói:
– Là ta đoán thôi, Lý tiểu thư có phải là người Sơn Đông, Tế Nam không.
– A, sao ngươi lại biết
Lý Thanh Chiếu kinh sợ nhìn Triệu Tử Văn, nàng mới chỉ gặp qua người này vài lần, nơi sinh của nàng thì lại rất ít cho người khác biết, không biết làm sao hắn lại biết, đôi mắt đẹp của nàng khẽ chuyển, khẽ cười:
– Chắc là Minh Thành công tử nói cho ngươi, còn làm bộ tài tử tính toán, da mặt cũng thật là dày.
Triệu Tử Văn cũng khó mà nói chính mình còn biết cả tương lai lão công của nàng, chỉ cười hì hì:
– Đúng vậy, là Triệu huynh, nhưng tại sao hôm nay tiểu thư lại khách khí với ta như vậy, trước kia không phải rất chán ghét hay sao ?
Lý Thanh Chiếu đỏ mặt, hờn dỗi nhìn hắn:
– Chẳng lẽ ngươi muốn đối địch với ta ? Ta nể tình Bảo Nhi mới tha thứ cho ngươi, không phải là sợ ngươi, chuyện trước kia cứ bỏ qua.
– Tuy nhiên, ta nghe Bảo Nhi nói qua việc của ngươi, không ngờ ngay ca Tần học sĩ cũng bội phục ngươi, nên hy vọng có thể cùng ngươi bàn luận văn học.
Nói tới cùng, Lý tài nữ vốn là một nữ tử dịu dàng, không vì việc nhỏ mà chấp nhất, nhưng Lý Thanh Chiếu tiếp cận Triệu Tử Văn cũng là có mục đích, hắn đáp lễ:
– Vậy đa tạ Lý tiểu thư không nghĩ chuyện xưa .
Bảo Nhi ngồi cạnh Lý tài nữ, thấy Lý tỷ tỷ và Triệu đại ca hòa hảo, liền kéo cánh tay ngọc của Lý tỷ tỷ nói:
– Lý tỷ tỷ thật tốt.
– Nha đầu ngốc
Lý tỷ tỷ xoa xoa đầu nàng, rồi trừng mắt nhìn Triệu Tử Văn:
– Ngươi xem Bảo Nhi vì ngươi mà gầy gò như vậy, nếu sau này ngươi ức hiếp nàng, ta sẽ không tha cho ngươi.
Nhiều ngày ở chung, Lý Thanh Chiếu đã sớm thích nữ tử nông gia đáng yêu kia, hoàn cảnh và tình cảm của nàng khiến Lý tài nữ rất cảm động.
Home » Story » siêu cấp thư đồng » Chương 38: Thương Hiệu