Người này lại dùng Thiên tuyển kỹ tạo nên một không gian cỡ nhỏ, mang theo món đồ cỡ ngón tay này vào.
“Không thể phán định được vật phẩm kia là gì, cũng không thể phán định được hướng di chuyển của nó.”
“Tôi cũng vậy.”
“Thưa ngài, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Chắc chắn hắn ta đã tạo nên một không gian cỡ nhỏ ở gần đó, vật kia đang nằm trong không gian nhỏ này.” Cố Thanh Sơn nói.
[Tôi tán thành ý kiến của ngài nhưng mà chúng ta không có cách nào để lấy được vật phẩm đó.] Nữ thần Công Chính nói.“Đúng vậy, kỹ năng Thiên tuyển khởi động quá nhanh, hắn ta quả thực cố tình đến để phá rối mà.” Cố Thanh Sơn nói.
[Theo như tôi phân tích thì nếu như muốn gây ảnh hưởng tới bệ Động Lực thì chỉ có thể sử dụng đạn Nano mà thôi.]“Có đến tám chín phần là như vậy.”
Cố Thanh Sơn cười cười, sau đó hắn tiếp tục nói: “Cũng may mọi thứ ở đây đều là giả tưởng do chúng ta tạo nên, cho dù hắn ta có ra tay thành công thì cũng không thể làm ảnh hưởng đến bệ Động Lực chân chính của cô được.”
[Tiếp theo đây, chúng ta nên làm gì?] Nữ thần Công Chính hỏi.“Nếu theo quy trình của cô thì sẽ thế nào?”
[Thông báo cho quan chỉ huy của tam quân, dựa vào trình tự của Pháp luật liên bang, bắt hắn ta lại rồi giao cho tòa án quân sự xét xử.]“Tôi đánh cuộc rằng chúng ta sẽ không nhận được thông tin gì hữu dụng, hắn ta còn chưa bị bắt thì đã biến mất rồi.”
[Theo ý ngài thì?]“Sử dụng vật lực phòng ngự tốt nhất để ngăn cách khu vực này lại.”
[Sau đó thì sao nữa?]“Chờ xem mục đích của bọn chúng là gì.” Cố Thanh Sơn trả lời.
[Đã thực hiện theo như ý kiến của ngài Cố Thanh Sơn.] Nữ thần Công Chính nói.Cố Thanh Sơn gật đầu, tiếp lời: “Không còn sớm nữa rồi, đưa tôi quay về đi.”
[Được, thưa ngài, ngoài ra, Trương Anh Hào, Liêu Hành, Diệp Phi Ly, Anna đều gửi tin nhắn cho ngài.]Cố Thanh Sơn chợt nhớ ra.
Hắn đã dùng nguyên một ngày một đêm để đột phá rồi, sau đó lại mải quan sát đám người kia mất 4,5 tiếng đồng hồ.
Trong khoảng thời gian này, máy truyền tin đã bị hắn tắt đi.
“Được rồi, để tôi nghe xem sao.”
Giọng nói oang oang của Liêu Hành truyền đến: “Ông chủ, tôi hơi không hiểu những thứ công pháp này của cậu cho lắm, có thể phiền cậu quay về chỉ điểm thêm cho tôi một chút không, tôi sẽ sắp xếp, phân loại lại rồi ghi vào hệ thống?”
Cố Thanh Sơn bấm phím tắt.
Sau một trận ồn ào thì giọng nói như hét của Trương Anh Hào vang lên từ máy truyền tin: “Rốt cuộc là chỗ Diệp Phi Ly đã xảy ra chuyện gì thế? Sao có thể giết người mà không thèm để ý gì đến phương pháp như vậy, còn cả gan gây nên náo động lớn như thế ngay trong lúc đang truyền hình trực tiếp nữa khiến cho tôi đây không thể không quay về trước để giúp cậu ta che đậy dấu vết.”
Ngay cả Trương Anh Hào cũng không biết tình huống cụ thể ra sao, xem ra chuyện Chú Hề Tử Thần xuất hiện đã bị Võ Thánh và Liên Bang giấu nhẹm đi rồi.
Bọn họ làm như vậy chắc là để phòng ngừa việc xảy ra náo động không cần thiết.
Sau sự kiện trò chơi Người Bất Tử thì cái tên Chú Hề Tử Thần đã trở thành đại danh từ mà tất cả mọi người đều sợ hãi.
Chú hề đã không còn có thế chọc cười mọi người nữa rồi.
Có rất nhiều chú hề của các gánh xiếc trên khắp thế giới đều đã bị thất nghiệp, họ buộc phải đổi nghề.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm hỏi: “Trương Gia Hào đã làm gì rồi?”
[Anh ta đã thuyết phục được cục bảo mật Liên Bang, sau đó lại tìm đến bàn bạc với mấy nghị sĩ, rồi tạo ra một bản Nghị Quyết của Chính Phủ.]“Nghị quyết gì vậy?”
[Để tránh cho sự hoảng sợ lan rộng ra phạm vi lớn, Chính phủ đã đững ra giải thích rằng buổi sáng hôm xảy ra chuyện đó chỉ là một buổi diễn tập Quỷ giết người tập kích loài người mà thôi.]“Ai sẽ tin những lời đấy chứ?”
[Các ban ngành của Chính Phủ đều đã đưa ra thông cáo chung, anh ta cũng nhờ vả tôi nên tôi cũng đã xác nhận rồi.]“… Nếu như cô xác nhận thì chắc là mọi người sẽ tin tưởng rồi.”
“Vương gia đang điên cuồng tìm kiếm Diệp Phi Ly.”
“Chỗ bọn họ có tiến triển gì không?”
“Tạm thời vẫn chưa có.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Cố Thanh Sơn lại bấm phím tắt.
Giọng nói của Anna vang lên: “Mọi chuyện bên tôi đều tốt, tôi đang ở một nơi rất xa, anh nhớ cẩn thận một chút, chờ tôi quay về nhé.”
Hắn lại bấm phím tắt.
Giọng nói của Diệp Phi Ly vang lên: “Trong một tiếng đồng hồ kia, tôi thực sự đã nghe thấy âm thanh của một số vong hồn khác, điều kiện tiên quyết là tôi muốn nghe thì mới có thể nghe thấy rõ ràng bọn chúng đang nói gì.”
“Chuyện này nói ra thì rất phức tạp, hay là anh quay về đi, chúng ta sẽ nói chuyện kỹ càng hơn.”