Nguyễn Hạo Thần nhíu mày, ánh mắt vẫn hướng về Tô Khiết, nhưng không lên tiếng, tuy nhiên lúc này trên mặt anh không còn vẻ ôn hòa như lúc trước nữa mà trở nên lạnh lùng hơn.
Tô Khiết nghĩ là mọi việc đã được giải quyết êm đẹp rồi, vậy nên tâm trạng hiện giờ của cô vô cùng thoải mái, cô mỉm cười nhìn sang Nguyễn Hạo Thần, cô tính là, cô phải cảm ơn Nguyễn Hạo Thần một cách tử tế mới được.
Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của cô, hai mắt nheo lại, sao nào? Tào Du cắt ngang lời anh định nói, giải vây cho cô? Thế nên là cô vui lắm sao?
Cô sợ người khác biết mối quan hệ giữa cô và anh sao?
Anh kém cỏi đến thế sao? Cưới cô về rồi để cho cô chọc tức anh thế này?
Sao bỗng dưng anh lại muốn bóp chết cô vậy nhỉ?
Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt hơi ngạc nhiên, ấy, vừa nãy vẫn còn bình thường mà, sao bỗng chốc lại thay đổi rồi? Rõ ràng là mọi việc xong xuôi hết rồi, sao anh lại bỗng dưng không vui vậy?
Vẻ mặt của cậu ba Nguyễn chẳng khác gì ngày tháng ba, chả biết đâu mà lần.
Ông Tô, cháu vẫn còn một số chuyện cần giải quyết, cháu xin phép về trước” Nguyễn Hạo Thần nhìn bộ dạng ngây thơ vô số tội của Tô Khiết liên cảm thấy lông ngực uất nghẹn, ép xuống không được mà thở ra cũng không xong, quả nhiên, cưới cô về đúng là rước bực vào người mà!!
Anh cảm thấy nếu giờ không rời đi, chưa biết chừng anh thực sự không nhịn được mà xông lên bóp chết cô.
Được, được” Ông cụ Tô sửng sốt, sau khi định thần lại liền vội vàng lên tiếng.
Trước khi rời đi Nguyễn Hạo Thần lại nhìn Tô Khiết một cái, ánh mắt thâm trâm mà sắc lạnh khiến cho người khác sợ hãi!
Ánh mắt ấy rõ ràng là đang muốn nói một điều rằng, anh muốn tính sổ với cô, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu…
Tô Khiết sửng sốt, trái tim mềm yếu run rẩy! Cô sợ là….
Tô Khiết sửng sốt, trái tim mềm yếu run rẩy! Sao vậy? Cô lại động gì đến anh à?