“Ha ha… nữ vương bệ hạ đã phải tốn một mớ tiền lớn mới có thể mua sắm được hoả pháo. Có đống hoả pháo này, đám binh già của Hoa Hạ sao có thể là đối thủ của dũng sĩ La Sát chúng ta chứ”.
Lúc này, một đốm nhỏ màu đen xuất hiện trên bầu trời, bay quanh hai bên bờ sông, đột nhiên một âm thanh chói tai vang lên.
Tiếp sau đó, phía bên trên trận địa hoả pháo của quân đội La Sát xuất hiện mười mấy đốm đen.
“Đó… đó là gì vậy?”
“Không rõ, chưa nhìn thấy bao giờ…”
“Mọi người mau tới xem, trên trời là cái gì vậy?”
Ngay lúc đội pháo của nước La Sát đang thích thú nhìn lên bầu trời hô hoán, bỗng trông thấy mấy đốm đen nhanh chóng hạ xuống.
“Cái gì vậy?”
Tất cả mọi người đều đứng đực mặt một chỗ, không có phản ứng.
“Bùm… bùm… bùm…”
Tiếng nổ lớn vang lên ngay giữa trận doanh của quân La Sát, là do đội tàu bay của quân đội Hoa Hạ thả những thùng thuốc nổ lớn từ trên cao xuống, trong nháy mắt, ngọn lửa bùng cháy bừng bừng, rất nhiều thùng thuốc nổ bị bắt cháy ngay lập tức.
Phản ứng nổ dây chuyền giống như thiên nữ tán hoa, nổ tung toàn bộ trận địa, thổi bay pháo binh và hoả pháo của nước La Sát.
“A… cứu mạng…”
“Chạy mau… Mấy thứ từ trên trời rơi xuống có thể nổ đấy…”
Đội pháo binh không chút đề phòng, đứng tụm lại với nhau đều bị những thùng thuốc nổ của đội thuyền bay nước Hoa Hạ nổ cho tan tành.
Bên trong lều trung quân của nước La Sát.
“Thân vương, Thân vương các hạ… Không hay rồi, trận…trận địa đội pháo binh của chúng ta bị tấn công”.
“Cái gì? Sao có thể chứ? Đội pháo binh của ta nằm ngoài phạm vi tiến công của quân địch mà, sao lại bị tấn công được?”
“Là… là từ trên trời… có nhiều thùng thuốc nổ rơi từ trên trời xuống…”