Trên tinh cầu của loài người, vì mưa gió triền miên nên thời tiết càng ngày càng rét lạnh, nhiệt độ không ngừng hạ thấp xuống, những hồ nước khắp nơi cũng bắt đầu đóng băng.
Đóng băng…
Đúng vậy, trên mặt nước tiếp xúc với không khí đang chậm rãi đông kết thành băng.
Có điều, đây là một hiện tượng tự nhiên hết sức bình thường, là quy luật chung khi khí hậu thay đổi, cũng không có gì kì lạ.
Nữ Thần Công Chính chú ý quan sát một lúc, sau khi xác nhận trong khu vực đại dương cũng như ao hồ sông suối khắp nơi không có gì khác lạ, thì lập tức đi ra khỏi đài giám sát khí tượng.
Có điều, ở một nơi máy móc không thể nào nhìn tới, tại đáy sông của một dòng sông lớn nào đó, trong một mạch nước ngầm, từng mảng băng vụn đang chậm rãi ngưng kết lại. Tốc độ đóng băng này chậm vô cùng, đến mức những con cá bơi ngang qua cũng không có bất kì phản ứng nào với chuyện này…
Quay lại trong sa mạc.
[Tạm thời chưa phát hiện sự kiện bất thường nào.] Nữ Thần Công Chính nói với Cố Thanh Sơn.Hắn lại cảm thấy khá hoang mang.
Sao lạ thế? Chẳng lẽ chỉ là một đợt mưa bình thường thôi sao?
Nhưng kiếp trước chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Hắn nghi ngờ suy nghĩ.
Hy vọng thật sự chỉ do hắn đoán nhầm.
“Nếu có chuyện kì lạ gì xảy ra, lập tức báo cho tôi biết.” Cố Thanh Sơn nói.
Hiện tại cũng chỉ đành vậy thôi.
[Ngài cứ yên tâm, nhất định tôi sẽ báo ngài biết đầu tiên.] Nữ Thần Công Chính đáp lại: [Mặt khác, ở ngoài vũ trụ xảy ra một chuyện, bây giờ tôi sẽ thông báo cho ngài biết.]“Chuyện gì?”
[Có một chiếc chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ đang cố gắng tiếp cận phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.]“Thân phận thế nào?”
[Những người này đều là sĩ quan biên chế của Liên Bang.]“Bọn họ muốn làm gì?”
[Tôi đã cảnh cáo rồi, nhưng bọn họ bảo là vào bảo dưỡng máy móc.]Cố Thanh Sơn hỏi: “Dựa theo quy định, bình thường Thần Điện đều do người máy tự động tiến hành bảo trì, phải vài năm mới có nhân viên đến xem một lần… Chẳng lẽ đã đến thời gian rồi sao?”
[Thời gian vừa khớp, nhưng những người đến lại khác lần trước.]“Cô phát hiện chuyện gì rồi?”
[Lần này ngoại trừ các chuyên gia công trình máy móc vũ trụ, còn có thêm một chức nghiệp giả rất giỏi.]Nữ Thần Công Chính lấy danh sách nhân viên và giấy chứng nhận ra, vẽ một vòng tròn đỏ trên một người trong đó.
[Thượng tá Hải quân Trương Vĩnh, Thiên tuyển giả cấp bốn, có năng lực tạo ta không gian độc lập cỡ nhỏ.]Cố Thanh Sơn nghe xong, nhíu mày. Bình thường những người tham gia bảo dưỡng phi thuyền Thần Điện đều là chuyên gia công trình máy móc vũ trụ, sao lần này lại này xuất hiện một chức nghiệp giả chứ? Rốt cuộc những người này muốn làm gì?
Nữ Thần Công Chính nói: [Tôi sẽ từ chối cho bọn họ vào, xin hỏi ngài có ý kiến gì không?]
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, nói: “Chi bằng chúng ta xem mục đích của bọn họ là gì trước.”
[Mời ngài sắp xếp.]“Tìm một lý do chính đáng để bọn họ chờ, khởi động tất cả người máy tạo hình bên trong phi thuyền Thần Điện, chúng ta sẽ tạo một cảnh tượng giả.”
[Được.]“Hãy đưa tôi đến vệ tinh quỹ đạo gần mặt đất, để tôi có thể trợ giúp bất cứ lúc nào.”
[Vâng.]Mấy phút sau, trên một chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ, quan chỉ huy chiến hạm hỏi: “Thế nào? Phải chăng Nữ Thần Công Chính đã cho phép chúng ta lên phi thuyền?”
Bộ phận liên lạc đáp lại: “Nữ Thần Công Chính đã đồng ý, nhưng lúc này chiến hạm của trạm Tinh Không đang tiến hành tự kiểm tra toàn diện, dự tính ba mươi lăm phút sau chúng ta mới lên được.”
“Chuyện này bình thường không?” Quan chỉ huy hỏi chuyên gia công trình máy móc vũ trụ ngồi cạnh mình.