Hắn nói với giọng cực kỳ tự tin: “Ta chắc chắn sẽ chữa trị được cho ngươi, ngươi nghỉ ngơi trước đi, đến lúc đó ta lại gọi ngươi.”
Kiếm Triều Âm phát ra một tiếng vang thánh thót rồi tiến vào hư không không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn nhắm hai mắt lại, bắt đầu thăm dò tình hình của bản thân mình, không ngờ lại phát hiện ra hơi thở tán loạn không ổn định, nguồn linh lực toàn thân lúc cao lúc thấp.
Thăng cấp Đại cảnh giới đã hoàn thành, nhưng linh lực vẫn còn trong trạng thái xao động, vậy thì hắn chẳng thể nào đột phá tiếp nữa.
Cố Thanh Sơn thu gom mấy miếng ngọc giản vào túi thơm bảy màu, đúng lúc hắn đang định cất túi thơm bảy màu đi thì lại đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Khoan đã.
Cố Thanh Sơn nhìn túi thơm trong tay, nó được bện từ sợi tơ bảy màu, thoạt nhìn cũng không thu hút lắm, nhưng lửa với nước lại không thể làm gì được nó, không có cách nào có thể phá hư nó.
Lúc trước Bách Hoa tiên tử dự cảm thấy điềm báo tử vong, liền giao lại toàn bộ truyền thừa cho Cố Thanh Sơn. Tất cả tài nguyên tu hành của Bách Hoa tông và mọi thuật quyết, đều ở bên trong túi thơm bảy màu này.
Nói cách khác, thần kỹ Vong Xuyên cũng ở trong này?
Tất cả thuật pháp thần kỹ Ngũ Hành, thần kỹ võ đạo Quy Tàng mà Bách Hoa tiên tử biết đều nằm ở trong này!
Đột nhiên Cố Thanh Sơn kích động hẳn lên.
Sư tôn đã giao tất cả cho hắn, chẳng khác nào ngầm đồng ý để hắn sử dụng đồ vật trong đó.
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua giao diện Chiến Thần.
[Hồn lực còn lại: 5600/300.]Điểm hồn lực vẫn còn rất nhiều, bây giờ không học thì còn chờ đến lúc nảo nữa?
Cố Thanh Sơn lập tức dùng thần niệm thăm dò vào trong túi thơm bảy màu, bắt đầu tìm kiếm công pháp. Một lúc sau, thần niệm của hắn khẽ động, lấy một miếng ngọc giản ra.
Hắn nắm chặt ngọc giản, bên trên giao diện Chiến Thần lập tức hiện lên mấy dòng ký hiệu nhắc nhở.
[Thần kỹ Hoàng Tuyền đạo: Vong Xuyên.] [Tu hành thần kỹ này, cần đáp ứng những điều kiện dưới đây.] [Người tu hành giới tính nữ.] [Thiên phú Linh lực thuộc cấp thứ năm trong Ngũ Hành.] [Thiên tuyển kỹ: Kêu Gọi Linh Hồn.] [Bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm.] [Bí pháp: Hồn Đến Hồn Đi.] [Lục đạo thần khế: Độ Qua Hoàng Tuyền.]Cố Thanh Sơn xem xong, lắc đầu ngao ngán.
Trong hai điều kiện của thần kỹ Vong Xuyên, thì điều kiện thứ nhất, bản thân hắn không phù hợp; còn điều kiện thứ hai, Ngũ Hành cũng không phù hợp.
Cái thứ ba là Thiên Tuyển kỹ, cái này do trời ban, hắn muốn luyện cũng không luyện được.
Còn mấy thuật pháp thứ tư, thứ năm, thứ sáu, mỗi cái đều có một câu giải thích kèm theo.
[Bí pháp: Phong Thi Chuyển Âm, khiến ngài tiến vào trạng thái tử vong, không khác gì so với người chết trên thế giới này.] [Bí pháp: Hồn Đến Hồn Đi, sau khi ngài chết, hồn phách tiến vào Hoàng Tuyền, cũng có thể trở về.] [Lục đạo thần khế: Độ Qua Hoàng Tuyền, ngài sẽ ký kết khế ước sinh mệnh lực với người đưa đò của sông Vong Xuyên. Người này là đại diện cho Thiên Địa Pháp Tắc, sẽ đáp lại lời thuật pháp kêu gọi của ngài.]Cố Thanh Sơn đọc qua một lần, rồi đọc lại thêm một lần nữa, cuối cùng chỉ đành thở dài.
Thì ra luyện tập một môn thần kỹ Lục Đạo, lại cần nhiều điều kiện tiên quyết lợi hại như vậy, chẳng trách sư tôn không truyền dạy pháp môn này.
Lúc trước, khi sư tôn truyền thụ Súc Địa Thành Thốn cho hắn, từng nói rằng: “Những thuật pháp khác của ta đều có rất nhiều hạn chế, cần rất nhiều năm để tìm tòi, mà cũng cần linh căn, thuật pháp, thủ ấn, thủ quyết… tương ứng.”
Xem ra bản thân mình không có duyên với thần kỹ này rồi.
Nhưng thần kỹ của sư tôn cũng không hề ít, không học được cái này thì có thể xem những thần kỹ khác.
Cố Thanh Sơn trả miếng ngọc giản này về chỗ cũ, tiếp tục tìm kiếm pháp quyết. Sau đó, hắn tìm ra “Hư Không Tầm Linh”, “Thiên Băng”, “Bất Chu Sơn Đoạn”, thậm chí có cả thần kỹ Atula “Vimalamitra”. Có điều, những thần kỹ này cũng yêu cầu rất nhiều điều kiện tu hành, chỉ có thần kỹ Võ Đạo “Thiên Băng” là không cần điều kiện.
Nhưng sau khi suy ngẫm cẩn thận, Cố Thanh Sơn vẫn quyết định không tu hành.
Không ít chức nghiệp giả có thể tu hành cùng lúc nhiều loại pháp môn, nhưng kiếm tu lại không giống với những chức nghiệp khác, ngoại trừ những pháp môn đặc biệt khác, thì bài xích nhất là Võ Đạo.