Thần Thâu Thiên Huyễn là một nhân vật rất lợi hại, chẳng những là ẩn nặc sư còn là thần thâu sư, ngụy trang sư. Cũng như Nhiếp Vân, kiêm nhiều loại thiên phú.
Nhiếp Vân tập trung tinh thần muốn nghe cuộc nói chuyện trong đại điện, phán đoán xem ai đang ở bên trong.
– Đương nhiên biết không phải các ngươi làm, tuy bình thường giữa chúng ta có cạnh tranh, nhưng đều thuộc Hoa đại nhân chưởng quản, không khả năng làm ra chuyện cắt đứt đường rút quân như thế.
Một thanh âm hung tợn vang lên.
Trong thanh âm mang theo vẻ hung tàn thô bạo, nghe vào trong tai bén nhọn đông cứng.
– Sao lại là hắn? Tại sao hắn ở chỗ này? Yêu tộc cùng Nhân tộc không phải là cừu nhân không đội trời chung sao?
Nghe được thanh âm kia, trong lòng Nhiếp Vân rung mạnh.
Hắn biết kẻ đó là ai, chính là nhị đương gia Tử Quỳnh sơn mạch, Kỳ Hoàng!
Kỳ Hoàng là yêu nhân, có cừu hận lớn lao với Thần Thánh đế quốc, hiện tại hắn lại xuất hiện trong hoàng cung, sự tình lộ vẻ quỷ dị.
Nghe thanh âm của Kỳ Hoàng mạnh mẽ mười phần, xem ra ngày đó tuy hắn nổi giận nhưng không giết Kỳ Trực.
– Có thể hiểu được là tốt rồi, nếu ta đoán không lầm, việc bảo khố của các ngươi bị mất trộm hẳn quan hệ với Nhiếp Vân, hắn có được năng lực nháy mắt đột phá bí cảnh, còn có một người hầu cũng là bí cảnh, hơn nữa thời gian hoàn toàn phù hợp!
Thanh âm Hoang Lăng vang lên.
– Hừ, dám tính kế ta, tính kế Tử Quỳnh sơn mạch, làm hại ta bị Tử Quỳnh hoàng lão tặc đánh một đêm, bề ngoài hoàn toàn thay đổi, khiến cho tiểu thiếp yêu nhất của ta cũng không nhận ra. Nhiếp Vân phải chết!
Kỳ Hoàng gầm lên giận dữ, từng luồng yêu khí cực nóng va chạm cửa sổ leng keng rung động.
– Yên tâm đi, hắn cũng đắc tội Thần Thánh đế quốc, ta sẽ không để hắn sống, nói đi, hôm nay ngươi tới nơi này hẳn không chỉ vì việc nhỏ này đi!
Hoang Lăng vung tay đổi đề tài.
– Đương nhiên không phải!
Phát tiết xong lửa giận trong lòng, Kỳ Hoàng cười lạnh một tiếng, vung tay nói:
– Hoa đại nhân phi thường không hài lòng với hành vi của các ngươi trong khoảng thời gian này, đặc biệt hạ xuống ý chỉ, chính ngươi xem đi!
Nói xong cổ tay run lên, một ngọc giản bay về phía Hoang Lăng.
– Ý chỉ?
Tiếp nhận ngọc giản, Hoang Lăng nghi hoặc liếc nhìn Kỳ Hoàng, tinh thần đảo qua, sắc mặt lập tức phi thường khó xem.
– Hoa đại nhân muốn ta mang theo ngươi đi Tử Hoa động phủ?
– Không sai, Hoa đại nhân nói, Tử Hoa động phủ dù ở Phù Thiên đại lục cũng được xem như động phủ vô thượng, lần này nói thế nào cũng phải được đến, muốn ta hiệp trợ ngươi lấy bảo bối. Lập công lao lớn!
Kỳ Hoàng cười lạnh nói.
– Hiệp trợ ta? Ta xem là giám thị đi!
Hoang Lăng hít sâu một hơi ngăn chặn xao động trong lòng:
– Lần này những người đi cùng đều là nhân loại, ngươi là yêu nhân lại đi qua, một khi bị phát hiện ta sẽ phi thường bị động!
– Yên tâm đi, Hoa đại nhân đã sớm lo lắng loại tình huống này, đã cách không truyền tới một khối Hóa Thân phù, chỉ cần ta mang theo trên người mặc dù chân khí không thể hoàn toàn chuyển hóa thành nhân loại, nhưng muốn giả tạo thành yêu sủng thì không vấn đề gì, tới lúc đó ta chỉ cần tùy ý hóa trang một chút nói là yêu sủng của ngươi sẽ không có ai hoài nghi!
Kỳ Hoàng hắc hắc nở nụ cười.
– Ngươi…nếu Hoa đại nhân đã có an bài, ta cũng không biện pháp cự tuyệt, đêm nay ngươi chuẩn bị một chút đi. Ta còn cần thu thập vật phẩm cần dùng, sẽ không phụng bồi!