Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng đều có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng, với tư cách đệ tử vương triều hạ phẩm, tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng sống tới bây giờ không nhiều lắm.
Mặc dù là Tiên Thiên cảnh thập trọng của vương triều trung phẩm đều có một nửa chết trong tay Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng ba vương triều thượng phẩm.
Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng đều có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng đỉnh phong, trong “Mộng Huyễn Thần Cung” ba tháng tu vi hai người chắc chắn có tinh tiến, nhất là Kinh Vô Bại, sắp đột phá Tiên Thiên cảnh thập trọng.
Hai người liên thủ mặc dù là cao thủ Tiên Thiên cảnh thập trọng chỉ sợ không phải đối thủ, không phải cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, không có nguy hiểm gì với hai người.
Thực lực của Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng sống đến bây giờ là dựa vào nhau.
Nhưng ba ngày cuối cùng này đối với bọn họ mà nói, đây là nguy hiểm cực lớn, hệ số nguy hiểm gia tăng không chỉ mười lần.
Khu vực đầu tiên của “Mộng Huyễn Thần Cung” có phạm vi hơn mười dặm, cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu tổng cộng có mười một, tỷ lệ gặp không lớn, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, phải xem vận khí.
Huyền Thiên nhìn thấy Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng. Buổi chiều hôm nay là ngày thứ hai rồi, cách “Mộng Huyễn Thần Cung” đóng cửa còn một ngày.
Vận khí của hai người không tốt lắm, Huyền Thiên khẽ nhíu mày.
Hắn nhìn thấy một cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, chính đuổi giết một gã võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, hai người một đuổi một chạy, đang hướng về phía Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng mà đến.
Nhìn tốc độ của hai người thì võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng còn cách nhau không tới hai dặm, nếu bị đuổi theo thì chết chắc.
Khi đó tên cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu còn cách Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng không tới ngàn mét. Chín phần là sẽ gặp nhau.
Ba vương triều thượng phẩm có sáu cao thủ nửa bước chân nguyên, Huyền Thiên đã từng gặp qua, theo thứ tự là: Cổ La tông Cổ Động, Lâm Diệu Hàn; Thanh Phong cốc Phong Thiểu Quân, Phong Mộ Phàm; Tiêu Diêu Kiếm Tông Hoành Phượng Vân, Sở Lan Ca.
Huyền Thiên không nhận ra cao thủ nửa bước chân nguyên này, hẳn là người của Ngạo Kiếm Sơn Trang.
Tình huống kế tiếp không khác gì đoán trước của Huyền Thiên, cách Kinh Vô Bại, Mông Thế Trùng chỉ bảy tám trăm mét, mà võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng đào tẩu chết trong tay cao thủ nửa bước chân nguyên.
Âm thanh chiến đấu hấp dẫn Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng chú ý, bởi vì không biết thực lực nên hai người không có chạy thật nhanh, mà là đi tới nơi chiến đấu, tìm hiểu xem đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Tên cao thủ nửa bước chân nguyên kia còn không chủ động đi tìm chung quanh, cũng đã nhìn thấy hai người.
Thấy người tới là cao thủ nửa bước chân nguyên, Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng sắc mặt đại biến, nhìn nhau và chạy như điên.
Tên cao thủ nửa bước chân nguyên thì cười lạnh một tiếng. Đem đồ vật của võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng nhặt lên, lúc này đuổi theo hai người, xem hai người là chim trong lồng cá trong chậu.
Tốc độ của Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng quả nhiên không nhanh bằng cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, trốn không được ba bốn dặm đã bị đuổi kịp.
Nếu là người khác còn không quan tâm, Huyền Thiên không xen vào việc của người khác mà trêu chọc đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhưng Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng đều tới từ Thiên Kiếm vương triều, hai người rơi vào nguy hiểm, thấy chết không cứu, ngày sau trong lòng Huyền Thiên sẽ có cây gai không được khơi thông.
Cao thủ nửa bước chân nguyên thực lực vượt qua xa Tiên Thiên cảnh thập trọng có thể so sánh, Kinh Vô Bại cùng Mông Thế Trùng liên thủ tuy không sợ võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, nhưng dưới công kích của cao thủ nửa bước chân nguyên, sau mấy chiêu là bại vong.
Một tiếng rống to trên không trung, đinh tai nhức óc, như sấm nổ vang, chen ngang chiến đấu của ba người, bọn họ thối lui nhìn lên bầu trời.