– Đại tiểu thư xin chỉ thị!
Lã Lương nghiêm nghị.
– Tuyệt đối không nên trở thành kẻ địch của hắn
Lã Lương ngẩn ra, nghiêm nghị nói:
– Ta nhớ kỹ.
– Ừ, vậy thôi.
Thu Ức Mộng khẽ gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
Biết nàng đang tiễn khách, Lã Lương tự nhiên không tiện lưu lại, khom người thi lễ một cái, chậm rãi thối lui
Còn chưa đi ra khỏi cửa phòng, Thu Ức Mộng lại nói:
– Đúng rồi, nếu người thật sự muốn đánh cuộc trong đoạt đích chi chiến, hiện tại phải nắm bắt ngay, dựa dẫm vào một vị công tử nào đó càng sớm thì sau này ưu đãi càng lớn
Lã Lương đồng ý gật đầu, bỗng nhiên lại nói:
– Đại tiểu thư thì sao? Tiểu thư sẽ đứng về phía nào?
Đoạt đích chi chiến, thất đại gia khác chắc chắn cũng sẽ tham dự, đương nhiên Thu gia không phải ngoại lệ. Mà Thu Ức Mộng thân là người đứng đầu trong lớp trẻ tuổi của Thu gia, nói không chừng lần này sẽ do nàng dẫn đội.
– Ngươi chớ để ý ta, tương lai và vận mệnh Lã gia nằm trên tay ngươi, đứng trong đội ngũ công tử nào, là chính ngươi ra quyết định, ngày sau thành bại, chua ngọt đắng cay cũng là chính ngươi chịu.
Thu Ức Mộng cười nhạt một tiếng.
Lã Lương thoáng có chút thất vọng, y biết Thu Ức Mộng nói những lời này là không muốn vì đưa ra ý kiến gì đó lúc này mà sau này chịu trách nhiệm
Y cũng là không nói thêm lời, chỉ khom người thối lui.
Ngày thứ hai, bình minh.
Đồ Phong và Đường Vũ Tiên liền nhìn thấy Dương Khai lúc mặt trời mới lên đang chậm rãi tập quyền cước nhìn có vẻ bình thường
Động tác của hắn rất chậm, thần sắc lại cẩn thận tỉ mỉ, chiêu thức đóng mở cẩn thận, nghiêm túc
– Tiểu công tử dậy sớm thật.
Đường Vũ Tiên hé miệng cười.
– Người trẻ tuổi sức sống mười phần, là chuyện tốt.
Đồ phong ha hả cười
– Chỉ có điều tiểu công tử đánh quyền này hình như không có tác dụng gì, đặc biệt thích hợp để người bình thường đánh rèn luyện sức khỏe, đặc biệt thích hợp với người già.
Đường Vũ Tiên nhìn thấy buồn cười, che miệng mỉm cười.
Đồ Phong không khỏi liếc nàng một cái, ra hiệu nàng chớ nói lung tung
Tuy rằng y không coi trọng bộ võ thuật quyền cước mà Dương Khai đánh, nhưng dù sao người ta cũng là công tử Dương gia, thân là huyết thị sao có thể ở sau lưng nói lung tung?
Tiểu công tử thích, vậy để hắn đánh là được, chỉ chơi đùa thôi, dù sao cũng không nguy hiểm gì.
Bỗng nhiên, Đồ Phong thần sắc ngưng tụ. Thấp giọng nói:
– Có chút không đúng!
– Như thế nào?
Đường Vũ Tiên vội vàng hỏi.
– Ngươi nhìn kỹ.
Sắc mặt Đồ Phong trở nên nghiêm túc, Đường Vũ Tiên cũng nhìn chằm chằm Dương Khai
Bỗng nhiên, đồng tử Đường Vũ Tiên co rút lại một chút.
Nàng phát hiện cơ thịt Dương Khai căng cứng đến mức tận cùng, hơn nữa dưới hai chân của hắn ẩm ướt, rõ ràng là bởi vì mồ hôi chảy xuống, làm ướt bùn đất
Ánh sáng mặt trời phía đông, Đường Vũ Tiên thấy rõ trên mặt, trên trán, trên da thịt khắp người Dương Khai, từng giọt mồ hôi trong suốt nhanh chóng thành hình, hội tụ chảy xuôi.
Động tác quyền cước kia chậm rãi, dường như cũng trầm trọng vô cùng, mỗi một bước chuyển ra, khiến mặt đất đều rung lên
Cái này…
Như vậy rõ ràng là chịu đựng áp lực cực kỳ cường đại mới xuất hiện dấu hiệu như vậy
Nhưng Dương Khai hiện đang thi triển chẳng qua là một bộ quyền cước thông thường nhẹ nhàng, thậm chí vừa rồi Đường Vũ Tiên đánh giá hợp với người già rèn luyện sức khỏe, sao có uy lực thế này?
Nhìn kĩ một hồi, hai vị huyết thị không thể không thừa nhận quả thật bây giờ Dương Khai đang phải chịu một áp lực kinh người, một thân huyết nhục căng cứng, tích chứa lực hủy diệt khủng bố. Nhưng lực này dưới áp lực vô hình nào đó, bị áp chế trong nội thể, không thể thoát ra ngoài
Hoặc là nói, sức mạnh thân thể hắn, đang đối kháng áp lực này, thân hắn chính là điểm phân giới để duy trì thế cân bằng
Áp lực này từ đâu đến?
Đồ Phong và Đường Vũ Tiên liếc nhìn nhau, chấn động thật mạnh, không hẹn mà gặp, hai người đều thả thần thức, tập trung trên người Dương Khai, nhắm hai mắt lại, đặt mình vào hoàn cảnh đó mà cảm thụ
Cảm giác truyền đến như có như không, nương theo quyền cước Dương Khai, Đồ Phong và Đường Vũ Tiên dần đem thần thức của mình dung nhập vào bốn phía Dương Khai.
Dựa vào động tác của hắn, chậm rãi thấy rõ huyền diệu trong đó
Cảm đồng thân thụ!
Đoàng
Cảm giác như trời sập xuống, dường như toàn bộ không trung đều đè trên người mình.
Rầm…
Một tiếng động kịch liệt truyền ra, nơi của hai vị huyết thị đột nhiên lún xuống
Rạn ra như mạng nhện, khếch tán ra bốn phương tám hướng.
Đồ Phong và Đường Vũ Tiên trợn mắt lên, vô cùng kinh ngạc, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, một thân chân nguyên không tự chủ được bắt đầu vận chuyển, điên cuồng ngăn cản uy lực đang gia tăng của thiên địa
Nào biết uy lực kinh khủng hai người vừa cảm nhận được trong nháy mắt liền biến mất
Toàn lực bùng nổ, nhưng không có điểm giải phóng, chân nguyên mênh mông trong người nổ bung
Hai tiếng kêu đau đớn vang lên, sắc mặt Đồ Phong và Đường Vũ Tiên đều tái đi, lui về sau mấy bước
Ọc…
Hai người đồng thời nôn ra một ngụm máu tươi, lúc này cảm giác dễ chịu rất nhiều.
Dương Khai bỗng quay đầu, không khỏi nhíu mày.
Thời điểm hắn thi triển Ngạo Cốt Kim Thân quyết, tuy rằng cũng biết hai vị huyết thị đứng ở sau người, cũng có thể cảm nhận được bọn họ thả ra thần thức điều tra mình, nhưng Dương Khai vốn không nghĩ tới dẫn đến hậu quả ác liệt như vậy
Chưa có ai rình hắn khi hắn thi triển Ngạo Cốt Kim Thânquyết, hơn nữa lại tận tường cảm nhận áp lực mà hắn phải chịu đựng
Nhất thời phản ứng không kịp, hai vị huyết thị đã bị thương
Vội vàng thu quyền cước, cấp tốc đi đến trước mặt bọn họ, dò hỏi:
– Không sao chứ?
Tròng mắt Đồ Phong và Đường Vũ Tiên run rẩy, không nghĩ tới vết thương mà nhìn Dương Khai như nhìn quái vật, vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Áp lực vừa mới mới cảm nhận được, tuyệt đối không phải giả
Hai người đều cảm nhận được, làm sao có thể làm giả được?
Nhưng dưới áp lực khủng bố kia, không ai có thể ngăn cản được, công tử này rốt cuộc làm sao có thể bình an vô sự?
Với thực lực, tố chất của hắn đáng ra phải bị nghiền thành cám rồi, thế mà hai vị cao thủ Thần Du Cảnh như mình lại ngộ thương chính mình
Việc này nếu truyền đi, chẳng phải là bị huyết thị khác cười chết sao?
Trong lúc nhất thời, Đồ Phong và Đường Vũ Tiên vừa kinh sợ vừa xấu hổ
Hai người hiện tại chỉ có một nghi vấn, tiểu công tử rốt cuộc sao lại còn sống dưới loại áp lực này?