Nói xong, gã lại cất bước chân heo chạy đi.
Hàn Nghệ nhìn bóng lưng gã, thầm nghĩ, bớt đi một chút trọng lượng như vậy, đi đường nhẹ nhàng hơn nhiều nha! Hơi chỉnh trang lại y phục, thầm mắng một câu, thế giới không có gương thật khiến người ta bực mà, toàn thế giới chỉ có mỗi mình ta là không thể thưởng thức được vẻ đẹp trai của chính mình, thật là không công bằng, đột nhiên vẫy tay với Mộng Nhi cũng đang phụ giúp trang điểm, nói: “Mộng Nhi, cô qua đây một lát.”
Mộng Nhi bước nhanh đến nói: Sao vậy?”
Hàn Nghệ chỉ mặt mình nói: “Có đẹp trai không?”
Mộng Nhi ngây ra, ngơ ngác nhìn Hàn Nghệ.
Xem ra có khi tự do quá cũng không tốt! Một chút nịnh nọt cũng không có, thì có quỷ mới chịu đi làm ông chủ nha! Hàn Nghệ lai ngoắc tay với một tiểu nương tử đằng trước.
Tiểu nương tử kia lập tức đi lại, nói: “Tiểu Nghệ ca, có chuyện gì thế?”
Hàn Nghệ chỉ mặt mình nói: “Đẹp trai không?”
Tiểu nương tử kia lập tức nói: “Rất đẹp trai!”
“Rất tốt!”
Hàn Nghệ sảng khoái nói: “Vở kịch tiếp theo, ta cho cô diễn vai phụ.”
“Thật sao?”
“Cô thấy ta lừa ai bao giờ chưa?”
“Đa tạ Tiểu Nghệ ca, đa tạ Tiểu Nghệ ca!”
“Là cô nên có được thôi.”
Hàn Nghệ nhìn thấy thần thái kích động của tiểu nương tử kia, thầm nghĩ, bước tiếp theo có phải mình nên thử một chút quy tắc ngầm không ta?
Chợt nghe thấy một tràn cười như chương ngân, Hàn Nghệ định thần lại, chỉ thấy Mộng Nhi đã cười đến ngã trước ngã sau. Cô nàng này lại còn không biết hối cải, xem ra phải uy hiếp nàng một phen rồi, liền nói: “Cô chuẩn bị phong sát đi.”
Mộng Nhi cười càng thêm lớn.
“Oa! Bị phong sát mà còn vui vẻ như vậy, ta thấy cô không muốn diễn kịch nữa rồi.”
Đôi mắt Mộng Nhi kiêu ngạo liếc qua, nói: “Hiện giờ ta vừa biết dàn dựng kịch, lại còn biết diễn xuất, rồi còn có thể hỗ trợ trang điểm, huynh nỡ nào phong sát ta sao.”
Hàn Nghệ hít mạnh một hơi, nói: “Từ khi nào cô trở nên thông minh vậy?”
“Hừ! Bản nương tử vẫn luôn rất thông minh có được không.”
Mộng Nhi ngẩng cao đầu, vô cùng kiêu ngạo.
Đúng lúc này, Lưu Nga lại đi qua, nói: “Hàn tiểu ca, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
Hàn Nghệ không đáp mà lại hỏi: “Có đẹp trai không?”
“Đẹp đẹp đẹp!”
“Oa! Tỷ không cần phải qua loa như vậy chứ.”
Lưu Nga gấp đến giậm chân nói: “Bây giờ ta thật sự không có tâm tư giỡn mấy thứ này với ngươi, ngươi có muốn lên phát biểu gì không?”
Hàn Nghệ rất buồn bực nói: “Ta cũng không muốn, nhưng mà Hoàng thượng tới rồi, ta kiểu gì cũng phải lên nói vài câu khách sáo chứ.”
Lưu Nga nói: “Nhưng ngươi vốn không có dự định này, căn bản không có chuẩn bị, ngươi có làm được không?”
Hàn Nghệ cười nói: “Chuyện nhỏ thôi! Tỷ có từng nghe qua một câu nói chưa?”
“Nói cái gì?”
“Kẻ lừa đảo, à không, thiên tài không cần kịch bản. Ta còn sợ ta giành mất điểm sáng của buổi trình diễn thời trang nữa đấy.”
Hóa ra Hàn Nghệ vốn không tính lộ diện, muốn nghỉ ngơi một ngày. Nhưng Hoàng thượng đến rồi, hắn không thể không bước lên nói vài câu, giải thích một chút, miễn cho sau này lại có ngươi buộc tội hắn vô lễ. Đây là quyết định lâm thời, hoàn toàn không có bất kỳ sự chuẩn bị gì, vì vậy Lưu Nga cảm thấy vô cùng lo lắng về chuyện này. Nhưng viêc này hoàn toàn không có bất cứ áp lực gì đối với hắn. Phải biết trước kia hắn đều dùng tính mạng để diễn những vở kịch không có kịch bản nha, hơn nữa còn không chết.
Lại đợi thêm một lát, đám người Lý Trị lặng lẽ từ cửa sau vào trong lâu. Nhưng bởi vì hôm nay là ‘Ngày phụ nữ’, nam nhân không thể xuất hiện, hơn nữa Lý Trị cũng không tiện lộ thân phận, thế nên Hàn Nghệ mới bảo người mang bình phong đến đặt quanh chỗ khách quý, hoàn toàn ngăn cản tầm mắt của các nữ nhân xung quanh.
Tiêu Vô Y cũng mặc kệ ngươi là Hoàng đế hay không Hoàng đế, nàng càng không xa lạ gì chỗ khách quý, sau khi bảo vệ bọn Lý Trị vào chỗ khách quý, thì nói với Lý Trị một tiếng rồi dẫn Thôi Hồng Lăng ngồi chung với fan của nàng. Ở chỗ khách quý Lý Trị là lão đại, còn ở nơi này nàng là lão đại, nữ nhân hung hãn như Tiêu Vô Y không chịu khuất phục dưới người khác.
“Nơi này đúng là có không ít người nha!” Lý Trị ngồi trong chỗ khách quý, nhìn khắp nơi xung quanh, xung quanh tầm mắt đều là nữ nhân, khá là trùng kích thị giác nha, lại nhìn thấy xung quanh đều treo banner, trên đó viết mấy câu kỳ kỳ lạ lạ, trong lòng tò mò nói: “Mấy tấm bảng kia có ý gì vậy?”
Võ Mị Nương cười nói: “Bệ hạ, thần thiếp cuối cùng đã hiểu tại sao hai chợ không cạnh tranh được với hẻm bắc rồi.”
Lý Trị kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ Mị Nương lại biết mưu mẹo trong đó?”
Võ Mị Nương gật đầu nói: “Lát nữa khi những nữ nhân kia mặc trang phục kiểu mới đi ra, nhất định sẽ được các khách nhân chú ý, mặc kệ là son phấn trên mặt bọn họ, hay là trang sức trên người bọn họ. Nếu Hàn Nghệ đã nắm chắc cho bọn họ lên sân khấu, vậy nhất định là vô cùng xinh đẹp, thế thì những khách nhân kia nhìn thấy rồi, dĩ nhiên cũng sẽ muốn mua một ít, cũng có nghĩa là những tấm bảng này có thể mang đến lợi ích cực lớn cho những thương gia này. Thần thiếp đoán những thương gia kia nếu muốn treo các tấm bảng ở đây, thì còn phải chi cho Hàn Nghệ một khoản tiền không nhỏ.”
Lý Trị nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, khẽ mỉm cười nói: “Thật không ngờ chỉ một tấm bảng cực kỳ đơn giản lại ẩn chứa nhiều lợi ích như vậy, thật khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.”
Đồng thời trong lòng cũng thầm bội phục tài năng kinh doanh của Hàn Nghệ.
Trịnh Thiện Hành kinh ngạc nói: “Thật không ngờ Chiêu Nghi cũng tinh thông chuyện kinh doanh như vậy.”
Võ Mị Nương khiêm tốn cười nói: “Trịnh công tử khiêm nhường rồi, so với đại tài của Trịnh công tử, ta thật sự là không đáng nhắc đến.”
Nàng xuất thân là thế gia phú thương, ông già nhà nàng cũng là thương nhân vô cùng nổi tiếng, của cải trong thời kỳ đỉnh cao có thể gần bằng Nguyên gia, nên nàng dĩ nhiên cũng hiểu về chuyện làm ăn.
Bọn Lý Trị vừa mới nhập tọa không lâu, Hàn Nghệ liền đưa tay lau cái trán không có mồ hôi, sau đó tiêu sái đi lên sân khấu.
Nữ nhân phía dưới đợi nửa ngày, đột nhiên nhìn thấy Hàn Nghệ xuất hiện trên sân khấu, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, toàn trường nháy mắt yên tĩnh trở lại.
Đây chẳng lẽ là trình diễn thời trang trong truyền thuyết?
Nếu có người nói phải, nhất định sẽ có vô số trứng thối bay về phía Hàn Nghệ.
Lão nương ngay cả mạn che mặt cũng cởi ra rồi, ngươi lại cho ta xem cái này?
Hàn Nghệ đọc hiểu ánh mắt kinh ngạc của mọi người phía dưới, nghĩ bụng, phải áp tràng mới được, đột nhiên ai u một tiếng, ôm vai, hoảng sợ nói: “Xin lỗi, xin lỗi, ta chạy sai chỗ rồi.” Nói rồi hắn làm bộ định chạy xuống sân khấu.
Phía dưới đầu tiên là sửng sốt, bởi vì vừa rồi các nàng cũng đang nghĩ, có phải Hàn Nghệ đi lộn chỗ rồi không. Bây giờ nghe thấy Hàn Nghệ nói như vậy, lại tin là thật, lập tức tuôn ra tiếng cười to.
Lừa người đúng là một loại mỹ đức nha!
Hàn Nghệ thầm nhủ một câu, lại xoay người lại, nở nụ cười ha hả, chắp tay với bốn phía, nói: “Đùa với mọi người chút thôi, lượng thứ, lượng thứ.”
Lưu Nga dưới sân khấu ra sức vỗ ngực mấy cái nói: “Sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ bị hắn hù chết.”
Mộng Nhi cười khanh khách nói: “Muội lại cảm thấy Tiểu Nghệ ca rất khôi hài.”
“Khôi hài?”
Lưu Nga lập tức có một loại xúc động muốn khai trừ Mộng Nhi.
Một tràn cười qua đi, bầu không khí lúng túng lập tức tan biến không còn chút gì, mọi người cũng đều mong chờ nhìn về phía Hàn Nghệ. Thật ra Hàn Nghệ rất có duyên với nữ nhân, qua mấy lần giao lưu trước đó, không ít nữ nhân đều muốn nói chuyện với Hàn Nghệ. Bởi vì Hàn Nghệ quá hiểu lòng nữ nhân, nói chuyện với hắn rất thoải mái. Chỉ đáng tiếc Hàn Nghệ rất ít khi xuất hiện ở ‘Ngày phụ nữ’. Trước đó bởi vì tâm tư của mọi người đều đặt vào trình diễn thời trang, nên khi đột nhiên nhìn thấy Hàn Nghệ, thì nhất thời khó tiếp thu, bây giờ trong lòng lại đầy mong chờ nhìn Hàn Nghệ.
Thử hỏi trong thiên hạ, có ai có thể chỉ dựa vào sức một người cân cả dàn nữ nhân phía dưới, tâm không lung lay, mặt không đổi sắc? Hãy gọi ta là thanh niên kiên định! Hàn Nghệ hơi đắc ý, đằng hắng một tiếng, nói: “Trước tiên ta thay mặt trên dưới Phượng Phi Lâu nói một tiếng cảm ơn với các vị nương tử, cảm ơn mọi người có thể bớt chút thời gian bận rộn đến đây.”
Dừng lại một chút, hắn lại nói: “Hôm nay không có kịch nói, cũng không có tiểu phẩm, mọi người đến đây chỉ có một mục đích, chính là để xem trình diễn thời trang. Tin rằng các vị cũng nghe nói rồi, Phượng Phi Lâu chúng ta và cửa hàng vải Từ Cửu ở chợ Tây hợp tác mở một cửa hàng y phục, ngoài ra chúng ta còn thiết kế y phục kiểu mới, buổi trình diễn thời trang này có liên quan đến những y phục kiểu mới này. Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, lòng yêu cái đẹp, mọi người đều có. Ta muốn dùng hai câu để khái quát buổi biểu diễn thời trang này. Câu đầu tiên là ‘Thiên kiều bá mị’, còn câu thứ hai chính là ‘Đặt may theo người’.”