– Xác thực không đủ. Hơn nữa, thật giống như bàn thức ăn của các ngươi càng ngon hơn!
Hai mắt hắn tỏa sáng, nước miếng muốn chảy ra.
Xác thực, nguyên liệu nấu ăn không giống, hương vị sẽ khác nhau. Không thấy những hầu bàn kia đều đang liều mạng nuốt nước miếng sao?
Lăng Hàn nhìn thanh niên cẩm y, cảm thấy đối phương thú vị, cười nói:
– Ngươi còn muốn ăn, vậy thì mời ngồi.
Thanh niên cẩm y đại hỉ, vội đặt mông ngồi xuống, rút ra một đôi đũa bắt đầu ăn. Hắn xem như nhìn ra rồi, muốn ăn thì nhất định phải cướp, ai cũng sẽ không khách khí với hắn.
– Hừm, ngon! Quá ngon!
Hắn ăn một miếng thịt, nhất thời mặt muốn chảy ra.
– Đây là yêu thú cấp hai Mê Hương Lộc? Không đúng, Mê Hương Lộc ta ăn qua không ít, nhưng mùi vị tuyệt không ngon như thế! Hơn nữa, bên trong còn có rất nhiều trân dược, ăn một miếng liền để lỗ chân lông toàn thân mở ra, tu vi hơi có tăng trưởng!
Hắn không khỏi oán giận nói:
– Tiểu nhị, có thứ tốt như vậy, tại sao không đưa lên cho bản thiểu? Là cảm thấy bản thiếu không trả nổi nguyên tinh sao?
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Những cái này không bán.
Ánh mắt của thanh niên cẩm y lập tức sáng lên, nói:
– Ngươi là ông chủ của tửu lâu này?
– Không sai.
Lăng Hàn gật đầu.
– Mỗi ngày ngươi cung cấp nguyên liệu nấu ăn như vậy cho ta được không? Giá tiền mặc ngươi mở!
Thanh niên cẩm y vội vàng nói.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
– Ta đã nói rồi, những cái này không bán, để người trong nhà ăn thôi.
Thanh niên cẩm y xoay chuyển ánh mắt nói:
– Ta tên Cung Nhạc Thiên, huynh đệ ngươi xưng hô như thế nào?
Nếu lời này để cho người trong vòng của hắn nghe, nhất định sẽ rất khó tin. Bởi vì tên này lai lịch kinh người, còn tự kiêu, trong Cực Dương Thành thật không có mấy người được hắn thả ở trong mắt. Hiện tại lại nhiệt tình xưng huynh gọi đệ, thực khó mà tin nổi.
Nhưng cũng nói rõ, tên này thật là kẻ tham ăn.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
– Lăng Hàn.
– Lăng huynh đệ, từ hôm nay trở đi ngươi chính là huynh đệ của ta!
Cung Nhạc Thiên vô cùng nhiệt tình.
– Nếu là huynh đệ, những nguyên liệu nấu ăn kia…
Mắt hắn “long lanh” nhìn Lăng Hàn, thật giống như một tiểu cẩu.
– Hừ!
Một tiếng hừ lạnh truyền đến. Chỉ thấy một thanh niên từ cửa đi vào, sắc mặt cực kỳ khó coi.
– Thật to gan, lại dám đối xử với thủ hạ của bản thiếu như thế!
Chính là Lang Tuấn Tài.
Lưu Vũ Đồng lập tức đứng lên nói:
– Nơi này không hoan nghênh ngươi, cút ra ngoài!
– Chuyện cười. Ở trong Cực Dương Thành, ai có tư cách bảo bản thiếu cút?
Lang Tuấn Tài cười lạnh nói, trên mặt rất phẫn nộ.
Vốn là sự tình nắm chắc, nhưng lại gặp phải ngăn trở! Hắn nguyên bản đang ở Thính Vũ Lâu trêu đùa ca kỹ, lại đột nhiên nghe được hạ nhân đến báo, nói người phái ra toàn bộ bị bắt, đang treo lên thị chúng.
Điều này làm cho hắn giận đến sôi lên. Cũng không kịp nhớ vẫn chưa “ăn” ca kỹ kia, liền lập tức chạy tới.
– Thiết, Lang Tuấn Tài, khi nào ngươi uy phong như vậy?
Cung Nhạc Thiên đột nhiên mở miệng. Trước còn một bộ tiểu cẩu đáng thương, nhưng vừa quay đầu, hắn liền ngạo khí ngất trời.
– Bản thiếu cũng không có tư cách bảo ngươi cút sao?
– Cung… Cung thiếu!
Lang Tuấn Tài nhất thời cứng lại, lộ ra vẻ kinh hoàng.
Lang gia ở Cực Dương Thành xem như là gia tộc có máu mặt, nhưng sức lực chân chính lại đến từ vị Đan sư Địa Cấp mà bọn họ dựa vào kia. Thế nhưng, bản thân Cung gia là đan đạo thế gia, một môn ba đời. Ngoại trừ Cung Nhạc Thiên ra, mỗi người đều là Đan sư. Mà đời tư cách lão nhất Cung Hòa Tham càng là Đan sư Địa Cấp hạ phẩm!
So sánh với Cung gia, Lang gia tự nhiên là thua kém rất nhiều, hoàn toàn không thể so sánh.
Những nhị thế tổ như bọn họ, liều đương nhiên là bối cảnh gia tộc. Dù Lang Tuấn Tài và Cung Nhạc Thiên đều là Linh Hải tầng năm, nhưng Lang Tuấn Tài ở trước mặt Cung Nhạc Thiên là không hề có sức lực đáng nói.
– Không nên ảnh hưởng tâm tình ăn cơm của bản thiếu, cút!
Cung Nhạc Thiên thô bạo quát.
—————