Quân Trì bỗng nhiên cúi người, một phen giữ chặt lấy tay nàng.
Chân Vân Phiếm Phiếm vướng vào cái bậc thang ở dưới, trực tiếp lăn ở trên giường.
Quân Trì xoay người đem nàng đè ở dưới thân, một tay nắm lấy cằm nàng, ánh mắt hắn thâm trầm như nước, mặt mày nhàn nhạt như châu như ngọc, độ cung phía đuôi mắt giống như là hoa nở, mỹ đến yêu dã.
Cúi người, hôn lên môi nàng.
Sau đó liền không chút lưu tình mà tiến quân thân tốc.
Rất nhanh, Vân Phiếm Phiếm dường như nếm được mùi máu tươi, hương vị không nồng, nhưng tràn ngập ở trong nụ hôn này.
Khóe môi nàng hình như bị cắn rách, là Quân Trì cắn.
Hắn ngẩng đầu, cánh môi dính máu tươi của nàng, vốn đã hồng nhuận nay lại càng thêm diễm lên.
Thiếu nữ dưới thân bị cắn tới rách khóe môi, còn có máu đang lưu đọng ở nơi đó, biểu tình nàng ngốc ngốc, giống như đang nhìn hắn.
Quân Trì vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ máu trên môi nàng, lại liếm liếm môi mình.
Sau đó nói: “Đi ngủ đi.”
Vân Phiếm Phiếm lập tức nhắm hai mắt lại.
Nàng thích nhất là ngủ đúng giờ.
Tuy vừa rồi nàng mới tỉnh ngủ dậy.
Giây tiếp theo, mặt nàng đã bị hắn nắm chặt.
Quân Trì ngồi ngay ngắn trước mặt mình, tư thái ưu nhã khéo léo.
Hắn vươn tay, chỉ chỉ bậc thang dưới chân giường, mỉm cười nói: “Ngươi ngủ ở nơi này.”
Vân Phiếm Phiếm: “A.”
Ngủ ở đâu mà chẳng như nhau.
Nàng đứng dậy, xuống giường, ngoan ngoãn nằm ở chỗ bậc thang.
Từ đầu tới đuôi, một câu phản bác cũng không có, trên mặt thậm chí còn không biểu hiện ra chút do dự cùng không thoải mái nào.
Nàng nghiêng thân đưa lưng về phía Quân Trì, Quân Trì nhìn váy áo mày lam đá quý ở trên người nàng, dáng người thon thả tinh tế, váy này mặc ở trên người nàng giống như cánh hoa bao bọc lấy nhụy của nó, nơi nào cũng hoàn mỹ.
Quân Trì cởi áo khoác trên người xuống, tùy tay ném ra.
Quần áo vừa vặn đáp ở trên người Vân Phiếm Phiếm.
Nàng cảm giác có thứ gì đó đè nặng ở trên người mình, mở to mắt ra nhìn, là áo của Quân Trì.
Áo còn mang theo hương thơm Long Tiên Hương từ trên người Quân Trì, nàng xoay đầu, thấy Quân Trì đã nằm xuống, liền đem áo của hắn kéo kéo lên.
Dù sao Quân Trì cũng không thấy, cứ coi như chăn mà đắp đi.