Tô Dĩnh Tư mặc dù trong lòng có chút ghen tức, nhưng rõ ràng thấy cô gái này thân mật dựa vào người tôi, nên gọi nàng là chị cũng không sai.
“Thật tốt quá!”
Hạ Nhu cao hứng vỗ tay nói:
“Em có thể chụp ảnh chung với chị không?”
Tô Dĩnh Tư gật đầu, nhìn hộ vệ bảo mang máy ảnh tới. Sau đó đưa cho tôi, tôi nhìn thoáng qua, vẫn là sản phậm của tập đoàn Tô thị.
“Cười gì vậy?”
Tô Dĩnh Tư vốn scó chút mất hứng, mặc dù ngoài mặt bình thản, nhưng mà đã đem tức giận trút lên người của tôi.
Tôi chỉ vào LOGO phía trên của máy ảnh.
“Vậy thì có gì buồn cười!”
Tô Dĩnh Tư hờn dỗi trợn mắt nhìn tôi một cái nói:
“Ý anh nói là Tập đoàn Tô thị không nổi danh như Tập đoàn Ánh Rạng Đông?”
“Anh không có ý đó…”
Xem ra Tô Dĩnh Tư còn không biết Tập đoàn Ánh Rạng Đông cũng chính là của mình. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Hạ Nhu nghi hoặc nhìn tôi và Tô Dĩnh Tư:
“Đại ca ca, chị Tô, hai người hình như rất thân phải không?”
Tô Dĩnh Tư nghe xong cười một tiếng, trong lòng lại nghĩ, tôi với hắn không thân thiện mới là lạ, tôi cũng là một trong những người như cô.
Tôi thấy vậy, nói:
“Đi thôi, chúng ta chụp ảnh.”
Hạ Nhu cao hứng cùng Tô Dĩnh Tư chụp rất nhiều tấm hình.
“Wow! Lúc này bạn học của em sẽ ghen tỵ tới chết mất thôi, có thể chụp chung hình với chị Tô, xem họ còn nói được cái gì nữa!”
Hạ Nhu hưng phấn nói:
“A? Người nam nhân này là ai? Là bạn trai của chị Tô hay sao?”
Hạ chỉ vào máy ảnh LCD nói.
“A!”
Tô Dĩnh Tư cầm lấy máy ảnh nhìn, bối rối tắt máy.
Nhưng mà tôi vẫn nhìn thấy tấm hình trong máy: một nam nhân đang cúi đầu nói gì đó với Tô Dĩnh Tư, hai người ngồi rất gần, đại hồ cái miệng của nam nhân này gần như chạm vào mặt Tô Dĩnh Tư.
Sắc mặt của tôi lập tức trầm xuống.
Tô Dĩnh Tư thấy tôi tức giận, có chút thất kinh.
Trong lúc nhất thời, không khí giữa chúng tôi trở nên vi diệu.
Hạ Nhu nhìn hai người chúng tôi, kỳ quái nói:
“Đại ca ca, anh làm sao vậy?”
“Không có gì.”
Tôi cười nói.
Tôi suy nghĩ một chút thì hiểu rõ, từ tấm hình này không biết là chụp từ góc độ nào, nhìn vẻ mặt cau lại của Tô Dĩnh Tư thì biết, nàng cũng không có hảo cảm gì với tên này.
Nhưng mà Tô Dĩnh Tư lại không cho rằng như vậy, nàng nhìn thấy tôi đột nhiên cười, càng không biết làm sao, cho là tôi là tức giận mà cười, trong lúc bối rối vội vàng giải thích:
“Em với hắn không có gì, thật đó, em…”
Tô Dĩnh Tư giải thích như vậy, Hạ Nhu lại càng nghi hoặc hỏi:
“Chị Tô, chị nói gì vậy, chị cùng với đại ca ca…”
“Chị… A… Thật ra thì…”
Tô Dĩnh Tư vốn không muốn cho Hạ Nhu biết quan hệ của chúng tôi, nhưng mà giải thích như vậy lại làm quan hệ của chúng tôi lộ ra ngoài.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 374