Không đúng, cứ lặng lẽ rời đi như vậy hình như không được ổn lắm, hai vị Tướng quân này chắc chắn sẽ liều mạng đuổi theo…
Cố Thanh Sơn liền hắng giọng một cái, chắp tay nói: “Hôm nay quả là một ngày khiến cho người ta thoải mái. Hai vị cường giả, nếu như các ông bằng lòng thì lần sau chúng ta sẽ giao thủ. Còn hiện tại… Tôi có chút chuyện phải đi ngay, chào tạm biệt.”
“Ngươi phá hủy chiến hạm vũ trụ của bọn ta, mà còn định rời đi đơn giản như vậy sao?” Võ thánh Trương Tông Dương nhìn chằm chằm vào hắn, nói.
Chú Hề chân thành nói: “Chuyện đánh nó rơi từ trên không trung xuống là do các ông yêu cầu, cho nên các ông cũng phải chịu trách nhiệm.”
“Khốn khiếp!” Hải Hoàng hừ lạnh một tiếng, vung tay phóng ra một tia sáng màu xanh da trời.
Vừa ra tay đã toàn lực ứng phó!
Chỉ thấy tia sáng màu xanh da trời đó bắt đầu biến đổi, một thoáng sau, một con cá mập được tạo thành hoàn toàn từ Thủy linh hiện ra.
Đây là đòn sát thủ của Hải Hoàng, Sa Thần!
Nếu như bị con cá mập này cắn trúng, lập tức sẽ bị truyền tống đến tận đáy biển. Khi chức nghiệp giả bình thường trúng một chiêu này, sẽ bị áp lực khổng lồ của nước biển nghiền thành bột phấn, đến cơ hội phản kháng cũng không có. Thậm chí cả chức nghiệp giả cường đại, có thể sống sót dưới biển sâu, thì cũng sẽ bị Hải Hoàng đuổi theo phát động những đợt tấn công mạnh hơn, bởi vì biển khơi chính là sân nhà của ông ta, ngay cả những con thú đại dương khổng lồ cũng không có cách gì chống lại Hải Hoàng!
Cá mập màu xanh da trời lao vút đến, há to miệng muốn cắn Chú Hề. Nhưng hắn chỉ cầm kiếm đứng đó, không hề có bất kỳ ý định phản kháng nào.
Mắt thấy cá mập màu xanh da trời sắp cắn trúng hắn, Hải Hoàng không khỏi nắm chặt nắm tay lại. Trong nháy mắt, cá mập đột nhiên xuyên qua người Chú Hề, bay về phương xa.
Còn Chú Hề, thoạt nhìn giống như không hề chuyển động chút nào, nhưng trên thực tế, hắn đã nhích ra trước một chút.
Giống như là… Chú Hề và cá mập vừa đột nhiên trao đổi vị trí cho nhau vậy.
“Sao lại có thể?” Hải hoàng Lý Đông Nguyên thất thần nói.
“Thiên Tuyển kỹ loại Không Gian, chính là loại mạnh nhất.” Võ thánh Trương Tông Dương thấp giọng nói, tâm trạng của ông lúc này cũng rất nặng nề.
Nếu như Chú Hề có thể đổi chỗ vị trí với bất cứ vật gì, vậy thì muốn dùng thuật pháp Ngũ Hành đánh trúng hắn gần như là chuyện không thể.
Vậy cũng chỉ có cách tiếp cận hắn, đánh cận chiến mà thôi!
Thân hình khẽ động một cái, Hải Hoàng đã giành trước tiến lên.
“Ha!”
Hải Hoàng mỗi tay nắm chặt một vòng tròn ánh sáng màu xanh da trời, xông thẳng về phía Chú Hề.
“Cẩn thận!” Võ Thánh chỉ lo ông ta xảy ra chuyện gì, theo sát phía sau.
Đối mặt với hai chức nghiệp giả mạnh nhất, Chú Hề chỉ tùy ý vung trường kiếm lên. Tuy nhìn rất qua loa, nhưng một kiếm này đã phong kín hết mọi tuyến đường tiến công của hai vị Tướng quân.
Võ Thánh nhìn ra sự lợi hại của hắn, vội vàng dừng lại giữa không trung.
Nhưng Hải Hoàng thì lại không.
Cố Thanh Sơn chỉ do dự trong phút chốc, lập tức lật thanh Địa kiếm lại.
Hải Hoàng bị Địa kiếm nhẹ nhàng đánh trúng một cái, văng ra ngoài.
Ông ta hóa thành một ngôi sao băng, bay về phía đại dương bao la.
Theo như tình báo mới nhất của Nữ Thần Công Chính, thì nơi đó mới xuất hiện một con Hải thú.
Chẳng bao lâu nữa, Hải Hoàng sẽ tới trước mặt Hải thú và lập tức bắt đầu làm công việc của mình.
Thế nhưng trong lòng Cố Thanh Sơn vẫn thấy khá nghi hoặc.
Sức mạnh trên người Hải Hoàng cũng không tệ, vậy sao lại không nhìn ra chiêu này của hắn chứ?
Đây không giống như phong độ của một vị cường giả.
Đúng ra, Hải Hoàng cũng là một cường giả đã chiến đấu hơn nửa cuộc đời, sao có thể phạm phải sai lầm đơn giản như vậy?
Hắn lặng yên suy nghĩ.
Bên kia, Trương Tông Dương lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng trước đây chưa từng có.
“Kiếm thuật như vậy…”
Trong lòng ông đã nghĩ tới bảy tám bộ thân pháp, nhưng không có loại nào có thể vượt qua thanh kiếm kia.
Ông ấy cũng không có một chút manh mối nào để tìm hiểu về chiêu kiếm kia, thế mà nhìn dáng điệu của Chú Hề, hắn lại xuất ra chiêu kiếm này rất dễ dàng.