“Mang nhóm của cậu đến chỗ tôi ngay.”
Giọng của anh rất trầm, lúc này vang lên trong căn phòng nhỏ khiến trái tim của Tiêu Linh đập vội hơn. Sao cô lại cảm giác được sự sợ hãi đang ngày càng phóng đại, cô có dự cảm chẳng lành!
“Tư Thần, anh nghe tôi nói được không, anh có chuyện gì thì nói ngay bây giờ đi, tôi sẽ trả lời ngay, sao anh lại tức giận?” Tiêu Linh gấp đến độ đỏ mắt sắp khóc.
“Đừng khóc, sẽ không có tác dụng với tôi đâu.” Hoắc Tư Thần nhếch lông mày nhìn cô, cái bộ dạng này thật rất đáng thương, nhưng anh bây giờ tuyệt nhiên không động lòng, có thể nói, khi anh nổi điên thì là một kẻ không nói lý.
Tiêu Linh muốn nói gì đó nhưng trước mắt bỗng nhiên xuất hiện vô số ánh sáng nhiều màu, cô hoa mắt nhìn không rõ cả mặt của Hoắc Tư Thần. Lại nữa, lại nữa rồi, sao cô lại liên tục cảm thấy chóng mặt vậy?
Không hiểu sao cô rất muốn giải thích, rất sợ anh giận cô, nhưng khi mở miệng muốn nói chuyện thì chỉ kịp nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của anh lộ ra một tia hoảng hốt. Đầu cô xoay mòng mòng, chóng mặt quá, khó thở, ngực cũng đau…
Bóng tối chợt đến bao trùm toàn bộ ý thức, Tiêu Linh cả người hư nhược ngã xuống ngay trước mắt Hoắc Tư Thần.
“Tiêu Linh!”
Hoắc Tư Thần kêu tên cô, phản ứng cực nhanh bước một bước dài về phía cô, tay phải vươn ra đỡ lấy cô. Bàn tay của anh có chút run rẩy chạm vào khuôn mặt hơi trắng bệch của cô. Anh vội vàng bế cô lên, đẩy cửa chạy ra ngoài hành lang rồi thất thố gào to:
“Bác sĩ!”
Âm thanh của anh làm cả hành lang kín người đều phải quay đầu lại, một vị bác sĩ đang ở gần đó vội vàng xông tới chỗ anh mà hỏi:
“Làm sao vậy? Có chuyện gì?”
Hoắc Tư Thần nói nhanh: “Cô ấy đang mang thai, vừa rồi vẫn còn tỉnh táo nhưng đột nhiên ngất xỉu.”
Bác sĩ nam vội vàng kéo mắt Tiêu Linh lên để kiểm tra sơ bộ, sau đó ngẩng đầu lên thì phát hiện người trước mắt là Hoắc Tư Thần, vội nói:
“Hoắc thiếu gia? Cậu… Cậu ôm cô ấy theo tôi.”
Ông biết đây là một trong những nhà tài trợ quan trọng của bệnh viện bọn họ cho nên vội vàng đi ở phía trước mở đường, đám người vây xem rất hiếu kỳ nhưng cũng hiểu chuyện mà nép sang một bên để nhường lối cho Hoắc Tư Thần.
Hoắc Tư Thần không giấu được sự lo lắng, tay ôm lấy Tiêu Linh đang run lên, tim đập cực kỳ nhanh. Anh không hiểu tại sao lại thế này? Tiêu Linh vẫn luôn được Hoắc gia chăm sóc vô cùng cẩn thận, khám thai định kỳ, khám sức khỏe định kỳ, mỗi lần như vậy đều cho kết quả rất tốt, chưa bao giờ nghe thấy bác sĩ nói cô có bệnh gì trong người!