Dường như đã chăm chú nhìn cậu từ rất lâu, rất lâu.
“Tỉnh rồi?” Thích Thủ Lân gần như cười hỏi.
“Ưm……” Trì Diễm mơ màng gật gật đầu, nhận ra bản thân còn đang nằm trong ngực hắn, cảm thấy có chút quái dị, muốn lùi về sau một chút, nhưng lại bị cách tay đang ôm bên eo cậu của Thích Thủ Lân giữ lấy.
“Em không muốn như thế này à…… Trì Diễm……” Có lẽ là do vào buổi sáng ngày đông, giọng nói của Thích Thủ Lân có chút khàn khàn, dáng vẻ có chút lười biếng.
Trì Diễm vô thức ngừng di chuyển, nhưng là đầu óc vẫn còn rất tỉnh táo: “Cái gì……”
Thích Thủ Lân không tiếp tục hỏi nữa, tay đặt bên hông Trì Diễm vươn lên xoa xoa mái tóc ngắn cũn cỡn trên gáy cậu, nhưng nơi đó vẫn còn dán băng gạc nên có chút vướng víu.(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad @Escanor1201 và WordPress EUPHORIA)
“Em có biết…… “làm tình” là gì không?” Nhìn dáng vẻ mơ mơ màng màng của Trì Diễm, trong lòng của Thích Thủ Lân như được lấp đầy bởi thứ gì đó.
“Hả?” Vấn đề này hỏi vào sáng sớm tinh mơ quá mức kích thích, đến mức Trì Diễm còn tưởng rằng chính mình còn chưa tỉnh ngủ.
“Tôi nói là…… em có biết “làm tình” là gì không?” Thích Thủ Lân vẫn thẳng thừng như cũ, thậm chí còn dán sát vào tai của Trì Diễm mà lặp lại hai từ “làm tình.”
“Anh…… Ngài hỏi tôi chuyện này làm gì, không phải chính ngài hiểu rất rõ hay sao?” Trì Diễm ấp úng nói.
“Còn có thể là gì nữa chứ…… Lúc trước không phải ngài với anh Văn Yển cũng……”
Tất nhiên, cậu dùng đầu ngón chân cũng biết rõ không phải có một mình Văn Yển không thôi.
Thích Thủ Lân nhíu mày ở nơi cậu không nhìn thấy, nhưng sau đó là kiếm chế sự vui sướng mà hỏi: “Em để ý à?”
“……” Trì Diễm khó khăn mà mở miệng, dường như ủ rũ mà nói. “Đây là chuyện của ngài, hỏi tôi làm gì chứ.”
“Lúc trước em…… khi còn ở “Ô Kim”, chẳng lẽ không nghĩ đến…… lúc…… tôi ở cùng với người khác, sẽ có dáng vẻ như thế nào à?” Không phải là ép hỏi, mà còn hơn cả ép hỏi nữa.(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad @Escanor1201 và WordPress EUPHORIA)
Trì Diễm len lén nuốt một ngụm nước bọt.
…… Sẽ là nói dối khi bản thân cậu nói rằng cậu không nghĩ đến chuyện đó.
Nhưng khi đó cậu không có suy nghĩ gì khác cả, chỉ cảm thấy rằng là không thể tin được…… Một người lạnh lùng và tự cao như Thích Thủ Lân sẽ có dáng vẻ như thế nào khi ôm người khác? Đến cả một người đối với khách hàng kén cá chọn canh như Văn Yển, mỗi lần đi gặp Thích Thủ Lân đều phải tỉ mỉ trang điểm như thể đang tham gia một cuộc thi sắc đẹp, còn thường xuyên phàn nàn về việc “dục cầu bất mãn” của gã.
Sau đó…… cho đến khi bản thân cậu được diện kiến.
Lúc Thích Thủ Lân ôm cậu, hắn không hề thô lỗ…… So với mưa rền gió dữ, hắn giống như là đại dương mênh mông.
Không chút hung hãn, nhưng khiến cho người khác phải lùi bước.
Trì Diễm rũ mắt xuống, không nói gì cả. Xoay người, đưa lưng về phía Thích Thủ Lân.
Hắn hỏi cậu làm gì chứ, đang cố ý khoe khoang sức quyến rũ của bản thân đấy à?
Ngay cả khi có hàng ngàn người ngủ với hắn, chuyện này cũng không liên quan gì đến cậu cả.
Thích Thủ Lân bật cười khe khẽ hai tiếng từ cổ họng, vươn tay nắm lấy vai của Trì Diễm, muốn xoay người cậu lại.
Nhưng Trì Diễm không muốn. Chỉ chừa lại cho hắn phần gáy với mái tóc rối bời, cùng với chiếc băng gạc ngay sau gáy.(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad @Escanor1201 và WordPress EUPHORIA)
Thích Thủ Lân cũng không giận, vùi đầu vào chăn bông.
“Ưm!” Phần thân dưới của Trì Diễm bị thứ gì đó chạm vào làm cho giật nảy, bèn vén chăn lên nhìn.
Thích Thủ Lân men theo đầu gối, đùi, dương v*t, bụng dưới của cậu mà từng chút, từng chút hôn lên, men nụ hôn khiến cho eo của Trì Diễm có chút ngứa ngáy.
Cuối cùng cũng đem người ấn về tư thế nằm ngửa. Thích Thủ Lân nhìn Trì Diễm, người một mực khăng khăng quay đầu sang một bên, khuỷu tay chống bên tai cậu.
“Đấy không gọi là “làm tình”……”
Sau đó mím chặt môi mình, hôn lên đôi môi đang cố chấp khép chặt kia.