Dương Cửu Lang cũng dần bình tĩnh lại từ cơn khiếp sợ, hơi thở dài bất đắc dĩ, nghiêm túc hỏi y: ”Vậy, nam nhân hay là nữ nhân?”
”Không quan trọng!” Trương Vân Lôi trả lời, phất tay, dáng vẻ cực kỳ tùy ý: ”Thích là thích thôi, mặc dù Trương Vân Lôi ta có tư tưởng truyền thống, nhưng ta chấp nhận bất kỳ kiểu yêu thích nào!”
Y đã có thể chấp nhận gả cho Cửu Lương để xung hỉ, chắc hẳn cũng sẽ không để ý đến chuyện này, trong lòng Dương Cửu Lang ít nhiều cũng biết chắc, rất bình tĩnh khẽ gật đầu, lại hỏi y: ”Yêu cầu về tướng mạo thì sao?”
”Cái này cũng không có.” Trương Vân Lôi nhíu mày không chắc lắm, suy nghĩ nghiêm túc một hồi, đột nhiên lại sửa lời: ”Chậc…Không phải không phải, vẫn phải có chứ!”
Dương Cửu Lang hơi sửng sốt, chuyện này thì không thể nào bình tĩnh được mà căng thẳng hỏi y: ”Nhất định phải xinh đẹp à?”
”Ai mà không thích đẹp? Nhưng cũng không cần quá đẹp, dễ nhìn là được rồi.” Trương Vân Lôi nói, đột nhiên nhận ra điều gì đó, vội bổ sung một câu: ”Tất nhiên nếu con người hắn tồi tệ thì có đẹp cũng vô dụng thôi! Người mà tốt thì có khó coi cũng không sao cả, ta tuyệt đối không phải loại người ham sắc đẹp đâu!”
Dáng vẻ đàng hoàng đứng đắn trả lời câu hỏi của y còn có chút đáng yêu, Dương Cửu Lang không nhịn cười được, hỏi cũng càng lúc càng tự nhiên hơn: ”Gia cảnh thì sao?”
”Cái này hoàn toàn không có!” Trương Vân Lôi trả lời vô cùng dứt khoát.
”Ồ?” Dương Cửu Lang thật sự có chút bất ngờ: ”Ngươi thật sự không quan tâm? Không thích gia tài kếch xù?”
Trương Vân Lôi gật đầu: ”Không quan tâm đâu! Mặc dù ta hơi keo kiệt chút, nhưng cũng không thiếu tiền, gia cảnh chênh lệch chút cũng không sao, có ta đây! Chẳng qua nếu có tiền thì tốt, ai lại đi chê tiền chứ đúng không?”
Vừa dứt lại, đột nhiên Trương Vân Lôi nhíu mày ghét bỏ, sao lại cảm giác mình rất thực dụng, rất nông cạn vậy nhỉ?
”Ngươi đúng là rất thành thật!” Dương Cửu Lang cũng không nhịn được mà cảm thán, nhưng cũng cảm thấy câu trả lời của y rất chân thành, cũng rất chân thật, nghĩ tới nghĩ lui xem còn gì có thể hỏi nữa không, Dương Cửu Lang lại hỏi: ”Thích cao hơn ngươi hay thấp hơn?”
”Càng không quan trọng! Ta cao như vậy ta còn không để ý, đi để ý chiều cao của người khác làm gì?”
”Béo hay gầy?”
”Không thành vấn đề! Cao thấp mập ốm đều quy về yêu cầu về tướng mạo rồi!”
”Tính tình tốt hay xấu?”
”Tất nhiên là tốt tính rồi! Ai mà thích xấu tính chứ?”
”Ta đó, ta thích người bốc đồng, xấu tính.”
”Vậy ngươi thật đúng là…Ủa? Không đúng! Ngươi chửi khéo ta đúng không!”
”Không không! Ngươi thích trắng hay đen?”
”Bỏ qua bỏ qua bỏ qua! Cái này cũng là câu hỏi về tướng mạo!”
”Mặc mã quái hay là mặc trường sam?”
”Linh tinh cái gì vậy, ngươi hỏi cho đàng hoàng coi!”
…
Sau một nén nhang, Trương Vân Lôi vẫn ngồi trên đùi Dương Cửu Lang, khoanh tay kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của hắn, còn Dương Cửu Lang vẫn ngồi trên ghế, cũng khoanh tay không ngại phiền mà hỏi y.
Cho đến khi đã hỏi hết các loại người trên thế giới xong, Dương Cửu Lang gật đầu ra chiều đã hiểu, âm thầm tổng kết lại trong lòng: Không phân biệt nam nữ, để ý đến nhân cách, xấu cũng được, có tiền thì tốt, cao thấp mập ốm hay đen trắng đều không quan trọng, tính cách phải tốt một chút, có mặc đồ, có thể luôn luôn ở bên cạnh y, đừng ngây thơ quá, cũng đừng có ngu ngốc như Quách Kỳ Lân, cũng không được thở nặng như sắp chết kiểu Châu Cửu Lương, dịu dàng quan tâm, khéo hiểu lòng người, tâm địa lương thiện, có kiên nhẫn, có nội hàm…Sao cái này càng tả càng giống Mạnh Hạc Đường vậy?
Thấy hắn đột nhiên dừng lại, Trương Vân Lôi thúc giục: ”Hỏi tiếp đi!”
Những điều muốn hỏi đã hỏi rồi, chỉ còn lại một câu cuối cùng, Dương Cửu Lang hít sâu một hơi, cô cùng nghiêm túc mà nhìn về phía y: ”Có khả năng nào ngươi sẽ thích ta không?”
”Chuyện này à…” Bất thình lình hắn hỏi như vậy, Trương Vân Lôi không trả lời được, nhìn hắn từ trên xuống dưới, vừa suy nghĩ vừa trả lời: ”Ngươi là người rất có tiền, dáng dấp cũng xem như ưa nhìn, mặc dù bụng dạ có chút ý nghĩ xấu xa, nhưng nhân cách cũng không có vấn đề, cao thấp mập ốm đều vừa vặn, mấy ngày nay ở chung, ta phát hiện ngươi rất trượng nghĩa, cũng rất hiền, không phải kẻ ngốc, cũng không tính là hướng nội, quan trọng hơn là ngươi bằng lòng ở bên cạnh ta bất kể là khi nào hay ở đâu, đêm hôm khuya khoắt cũng sẽ tiễn ta về nhà, còn đồng ý với bất kỳ yêu cầu gì của ta vô điều kiện, thấy thế thì…”
Trương Vân Lôi gật đầu: ”Rất có thể là ta sẽ thích được ngươi đấy!”
Nghe thấy câu kết luận này, Dương Cửu Lang cũng không tỏ ra vui vẻ là bao, sự bàng hoàng đã lấn át tất cả cảm xúc, thật sự không ngờ y có thể thành thật đến vậy! Thật sự có cái gì là nói cái đó!
”Phản ứng của ngươi vậy là sao?” Trương Vân Lôi liếc hắn, cao ngạo khoanh tay lại: ”Ta ghét nhất là kiểu người không biết tốt xấu đó nha!”
”Không phải! Không có! Ta chỉ là quá vui thôi!” Dương Cửu Lang vội vàng giải thích với y, cười vui vẻ, hai tay không tự chủ mà vòng lấy eo của y.
”Này!” Trương Vân Lôi kéo tay hắn: ”Ta chỉ nói là sau này có thể thôi, không có nghĩa là bây giờ ta thích ngươi!”
”Được được được! Có khả năng là được rồi!” Dương Cửu Lang vội buông y ra, hai tay không có chỗ để, dứt khoát để ra sau lưng, nhớ đến kết quả xem tướng mệnh, lại lo lắng hỏi y: ”Nhưng ngươi không sợ ta sẽ khắc ngươi sao?”
”Toàn là ngươi sợ thôi! Ta có sợ hồi nào đâu!” Trương Vân Lôi nói ngay.
Dương Cửu Lang hơi sửng sốt, chậm rãi cúi đầu: ”Ta, ta cũng chỉ là không muốn hại ngươi thôi….”
Trương Vân Lôi bực mình tặc lưỡi, dùng hai tay nâng mặt hắn lên, ép hắn đối mặt với mình, gằn từng chữ: ”Vậy thì ngươi cứ khắc đi! Ta cho phép ngươi theo đuổi ta!”