Ngô Giáp thì có vẻ trầm lặng nhất, chỉ im lặng ngồi xếp bằng trên cao, không gian quanh thân bồng bềnh, dao động rất khác thường.
Người này như con độc xà, bên ngoài hiền lành không điều tiếng, nhưng lẳng lặng bên trong lựa lúc cho người ta một nhát trí mạng.
Nơi đại điện trong thành, người thanh niên áo xanh kia cũng tỏ ra hứng thú theo dõi chiến huống trên Tây Hoang đài.
– Ha ha, thiếu điện chủ, tên Ma Long Tử kia thật gian xảo, thực lực của hắn là mạnh nhất trong hai bên, độc đấu cũng chỉ có Trầm Thương Sinh may ra cầm cự được một lát, khó mà kéo dài. Một khi hắn có thể chấm dứt được chiến đấu, thì chiến cuộc xem như đã ngã ngũ.
Sau lưng hắn, một người kia cất tiếng cười nói.
Gã áo xanh cũng gật gù đồng ý:
– Bất quá nếu như một trong ba vòng chiến còn lại mà Bắc Thương linh viện lại thắng lợi trước, thì khó nói…
– Mục Cốt và Quỷ Hùng, thực lực đều là Thông Thiên cảnh trung kỳ. Trong đội Bắc Thương linh viện, Lý Huyền Thông có thể đối phó một người, có thể chiếm thượng phong nhưng khó mà giải quyết nhanh được.
– Ngoài Lý Huyền Thông và Trầm Thương Sinh ra, đám còn lại thực lực đều kém cỏi, mạnh nhất chỉ là Hạc Yêu, nhưng mới Thông Thiên cảnh sơ kỳ….. Cô gái xinh đẹp kia thì ta nhìn không thấu, có lẽ nàng là một bất ngờ lớn.
Gã áo xanh đảo mắt một chút, nhìn thấy Mục Trần, ánh mắt hơi kinh ngạc nhíu mày:
– Hóa Thiên cảnh hậu kỳ… đệ tử Bắc Thương linh viện kém vậy sao? Trình độ này cũng gọi ra?
– Hơn nữa…
Hắn nhìn về kẻ đang ngồi lơ lửng trên cao, nhẹ giọng nói:
– Trong bốn người kia không tính Ma Long Tử, thì Ngô Giáp mới là kẻ khó đối phó nhất, dù hắn xếp hạng Huyền Thưởng bảng thấp nhất…
Gã sau lưng cũng gật gù. Một Linh Trận sư cấp 5 im hơi lặng tiếng, đến lúc ra tay bộc phát thì còn khó chịu hơn cả Mục Cốt và Quỷ Hùng.
Bên phía Ma Long Tử cả bốn người đều cường hãn, còn phe Bắc Thương linh viện nhân số đông hơn một chút lại không chiếm được ưu thế chút nào…
Xem ra bọn họ đã bị ép vào tuyệt lộ mất rồi.
– Ha ha, sao nào? Sắp xếp xong chưa?
Ma Long Tử cười đắc ý nhìn Trầm Thương Sinh.
Đám đông Tây Hoang thành cũng hiếu kỳ nhìn lại, cục diện này chẳng biết Trầm Thương Sinh sẽ sắp xếp ra sao.
– Ta sẽ đối phó Ma Long Tử.
Trầm Thương Sinh lạnh lùng nói, trong số bọn họ, thực lực của hắn là mạnh nhất, ngăn cản Ma Long Tử cũng chỉ hắn mới đủ sức đảm đương.
Việc đó chẳng ai dị nghị tranh giành.
– Mục Cốt thì để ta, ta sẽ nhanh chóng giải quyết hắn.
Lạc Li tay nắm chặt chuôi kiếm, ánh mắt lưu ly lạnh lẽo cất tiếng.
– Vậy Ngô Giáp giao cho ta được chứ?
Lý Huyền Thông đột nhiên mở miệng.
Ngô Giáp dù xếp hạng kém nhất trong bốn người, nhưng ai cũng rõ một Linh Trận sư cấp 5 có năng lực đáng sợ ra sao, một khi để hắn bố trí được linh trận thì cường giả Thông Thiên cảnh trung kỳ cũng phải thê thảm.
Lý Huyền Thông cũng biết vậy, nên hắn muốn giành lấy.
Trầm Thương Sinh nhìn qua Mục Trần, tên kia đang nheo mắt tập trung nhìn vào Ngô Giáp trên bầu trời, nhẹ nhàng lắc đầu:
– Để đó cho ta, ta cũng là Linh Trận sư.
Không phải nghi ngờ thực lực Lý Huyền Thông, nhưng thủ đoạn của Ngô Giáp quỷ dị, cho dù kẻ đó nhất thời không giết được Lý Huyền Thông, nhưng đã dùng được linh trận thì muốn cuốn lấy Lý Huyền Thông không khó.
Và đối thủ chủ yếu chỉ muốn tranh thủ thời gian để Ma Long Tử chiến thắng, nên không thể để chuyện đó xảy ra.
Do vậy Mục Trần cũng là Linh Trận sư chính là người thích hợp nhất.
Lý Huyền Thông hơi trầm tư, nhưng rồi cũng gật đầu:
– Vậy ngươi cẩn thận.
– Đã định như vậy, thì hành động thôi!
Trầm Thương Sinh nắm chặt Kim Liên Chiến Thương trong tay, hắn quát khẽ bay lên, đối diện Ma Long Tử.
Vòng chiến này hầu như ai cũng đoán đúng, chẳng ai tỏ ra bất ngờ.
Lý Huyền Thông cũng bay lên, đứng trước Quỷ Hùng.
Lạc Li tay cầm trường kiếm, quay sang nói nhỏ với Mục Trần:
– Ngươi cẩn thận, ta sẽ nhanh chóng qua giúp ngươi.
Nói xong nàng liền xông lên, mục tiêu là Mục Cốt.
Điều này khiến cho nhiều tiếng kinh thán vang lên trong Tây Hoang thành. Cô gái xinh đẹp có vẻ như là tân sinh lại trở thành đối thủ của đệ nhị Huyền Thưởng bảng Mục Cốt.
Trên không trung chỉ còn lại Ngô Giáp, hắn sắc mặt hờ hững, nhưng ánh mắt lóe lên như rắn dữ phun độc.
Mọi người tập trung nhìn lại đám người Bắc Thương linh viện, ai sẽ ra mặt đối diện với tên Ngô Giáp bề ngoài thì xếp hạng thấp nhất, nhưng thật ra lại khó đối phó nhất đây?
Trong đại điện, gã áo xanh cũng tỏ ra hứng thú.
Trên không trung, Mục Trần nhẹ thở ra, cất bước tiến tới.
“Vù!”
Mọi người lập tức chú ý, nhưng khi nhìn ra được thực lực của Mục Trần, nhất thời ai nấy đều tỏ ra khó hiểu.
Một thiếu niên Hóa Thiên cảnh hậu kỳ lại ra tay?
Gã áo xanh kia cũng thắc mắc tò mò, nhưng lại vuốt cằm:
– Hóa Thiên cảnh hậu kỳ đánh với Linh Trận sư cấp 5… Ha ha, thật thú vị! Nếu không phải tự sát thì phải có bản lĩnh kinh người a!