Nhưng họ cũng mơ hồ cảm nhận áp lực lớn đối với Tây Hoang thành, có lẽ nơi đây sẽ trở nên cực kỳ đáng chú ý.
Ở một đại điện trung ương Tây Hoang thành, một gã áo xanh đang đứng khoanh tay nhìn về hướng Tây Hoang đài phía trên cao, gương mặt cười thản nhiên.
– Ma Long Tử à? Không ngờ lại chạy đến Tây Cực điện chúng ta gây sức ép.
Sau lưng hắn, một người kia cung kính trả lời:
– Thiếu điện chủ, chúng ta cần làm gì không? Ta đã phái người tìm hiểu, ba người bị Ma Long Tử bắt đi kia chính là Hình Điện tam tướng của Bắc Thương linh viện, hơn nữa Ma Long Tử đang dự tính đợi đội cứu viện của Bắc Thương linh viện ở đây, kéo tất cả đến rồi giết sạch, nhằm tăng cường thanh thế của hắn torng Long Ma Cung, nhằm đạt được phần thưởng.
– Ma Long Tử cũng đã tiến vào Thông Thiên cảnh hậu kỳ, khó trách có thể bắt được Hình Điện tam tướng.
Hắn mỉm cười, chợt khoát tay:
– Chuyện này là tranh chấp giữa Long Ma Cung và Bắc Thương linh viện, không liên can đến chúng ta, cứ coi như không nghe không thấy, bọn họ thích đánh nhau thì cứ để họ đánh đi.
– Dạ!
Ánh mắt nhìn lên Tây Hoang đài, hắn thầm nghĩ
“Ma Long Tử thật là lợi hại, nhưng vẫn còn kém Ma Hình Thiên một chút.”
“Ma Hình Thiên…”
Nghĩ đến tên kia, gã áo xanh nheo mắt lại. Đại sự cực lớn ở Bắc Thương đại lục, Thánh Linh Sơn cũng sắp bắt đầu rồi. Bây giờ có lẽ Ma Hình Thiên sẽ trở thành một kình địch…
Không khí Tây Hoang thành càng lúc càng nóng, khiến cho vô số người nghe nói đến một chuyện lớn sắp xảy ra ở đây đều đổ dồn về Tây Hoang thành.
Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung cực kỳ nổi tiếng, một trận tranh hùng của họ rất đáng để quan khán.
Trên Tây Hoang đài, Ma Long Tử hờ hững nhìn vô số người đầy ắp thành thị khổng lồ. Hắn cười nhạt, đông người thế này đều nhìn xem, khi hắn đả bại toàn bộ những đệ tử ưu tú nhất Bắc Thương linh viện, thì phải chăng sẽ đạp đổ hết mặt mũi của bọn họ?
Đến lúc đó, địa vị trong Long Ma Cung còn ai sánh bằng, thậm chí Ma Hình Thiên cũng không thể so được.
Nghĩ đến kẻ kia, Ma Long Tử nhíu mày lạnh lẽo. Tên kia thiên phú siêu tuyệt, vốn hắn là người xuất sắc nhất giới trẻ Long Ma Cung, nhưng vài năm nay đột nhiên Ma Hình Thiên lại cứ ngồi trên đầu hắn, bất kỳ kẻ nào đề cập đến cũng đưa hắn xếp sau Ma Hình Thiên, thật sự khiến cho kẻ tâm cao khí ngạo như Ma Long Tử không thể chịu được.
– Hừ! Đợi việc này kết thúc, đến khi Thánh Linh Sơn bắt đầu tất nhiên ta sẽ có một danh ngạch. Đến khi nhận được Thánh Linh Tẩy Lễ, khiến cho trụ cột tiến vào Chí Tôn của ta được vững chắc, thì Ma Hình Thiên cũng chỉ có thể bò dưới chân ta!
– Bắc Thương đại lục này, những người trẻ tuổi chỉ có ta là mạnh nhất!
Ma Long Tử lạnh lẽo nhìn về một hướng xa xôi.
– Trầm Thương Sinh, các ngươi nhất định phải tới! Uy danh của ta còn cần các ngươi làm đá lót chân đó….
Ngày hôm sau, những tiếng phá gió liên tiếp vang vọng đến từ ngoại vi Tây Hoang thành, vô số người như đàn châu chấu bay về thành thị.
Mọi người đều chú ý lên Tây Hoang đài, cũng có người thỉnh thoảng nhìn ra ngoài thành, chẳng biết Ma Long Tử đang chờ đợi cái gì, chẳng biết trong số đệ tử Bắc Thương linh viện, ai sẽ là người tới cứu ba người kia, tại sao Ma Long Tử lại dùng đội hình mạnh mẽ như thế chờ đợi?
Mọi người thi nhau nghi hoặc, mặt trời càng lúc càng lên cao.
Trên Tây Hoang đài, Ma Long Tử hơi biến sắc mặt, chậm rãi ngẩng lên, môi khẽ mỉm cười.
Một luồng gió cực mạnh vang lên theo uy áp linh lực cường hãn ập tới, khiến mọi người lập tức chú ý. Nơi đó, mười mấy tia sáng như chớp bay đến, xuất hiện trên không trung.
Hào quang tan đi, hiện rõ gương mặt từng người.
Đứng đằng trước là một thanh niên ngạo nghễ hiên ngang, tay cầm kim thương, linh lực hùng hậu tràn ngập, khí thế bất phàm.
– Là đệ nhất Thiên bảng Bắc Thương linh viện, Trầm Thương Sinh!
Trầm Thương Sinh cũng có danh tiếng vang lừng Bắc Thương đại lục, hắn vừa lộ diện lập tức có người nhận ra.
– Bên cạnh hẳn chính là đệ nhị Lý Huyền Thông…
– Hạc Yêu, Tô Huyên, Từ Hoang… Đều là top 10 Thiên bảng đó, đội hình cũng không yếu chút nào.
– Còn hai người kia là ai? Hình như so với bọn Trầm Thương Sinh còn nhỏ hơn nhiều? Tuổi đó chắc là tân sinh à? Vậy cũng theo tới? Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện hết người để phái ra rồi sao?
– Chuyến này sôi nổi rồi, để xem Thiên bảng và Huyền Thưởng bảng…
Đám người trên bầu trời thì thần sắc tập trung vào Tây Hoang đài.
– Ha ha… Cuối cùng cũng tới.
Ma Long Tử cười nhạt, đứng dậy, ánh mắt hờ hững nhìn Trầm Thương Sinh.
– Đợi đã lâu, hôm nay muốn cứu người trong tay ta, phải xem các ngươi có bao nhiêu năng lực!