Lăng Hàn lắc lắc đầu, có vẻ hơi kinh ngạc.
Đoạn Chính Chí cười gằn nói:
– Không cắt đầu của ngươi, ta sao có mặt đi gặp Cửu Vân trưởng lão?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
– Ngươi nắm chắc có thể bắt ta như vậy?
– Nếu không có Thuấn Di Phù, ngươi có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta sao?
Đoạn Chính Chí cười gằn.
– Vật quý giá như vậy, ta không tin ngươi còn!
– Vậy chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi.
Lăng Hàn cười nói, trực tiếp lắc mình tiến vào trong Hắc Tháp.
Trừ khi sử dụng Hắc Tháp quán lực, bằng không lấy tu vi Linh Hải tầng một của hắn hiện tại, là tuyệt đối không thể chém giết Thần Thai trung kỳ. Chủ yếu vì sức mạnh chênh lệch quá lớn.
Khi sức mạnh chênh lệch tới trình độ nhất định, vậy thì có thể hình thành nghiền ép. Cái gọi là nhất lực phá vạn pháp, dù bất kỳ kỹ xảo nào cũng không thể bù đắp.
Lại nói, hắn còn muốn giao Đoạn Chính Chí cho Quảng Nguyên giết. Đại thù như vậy không cho Quảng Nguyên tự tay báo, thì dù Quảng Nguyên chết cũng sẽ không nhắm mắt.
Đoạn Chính Chí kinh hãi.
Hắn làm sao cũng không ngờ rằng Lăng Hàn còn có Thuấn Di Phù. Phải biết thứ này rất quý giá, thần vật bảo mệnh a. Hơn nữa nó đã sớm thất truyền ở thời kỳ thượng cổ. Chẳng những Lăng Hàn có, hơn nữa còn không chỉ một tấm, để hắn hoàn toàn bối rối.
– Hừ, tiểu tử này nhiễm âm khí ở đại mộ huyệt, trong vòng nửa năm không thể giấu giếm được mũi của ta. Ta nhất định sẽ tìm được hắn, sau đó làm thịt!
Hắn thầm nói.
Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp tu luyện một hồi, liền lắc mình rời đi. Hổ Nữu cũng chạy theo ra. Tiểu nha đầu lại muốn kề cận hắn.
Lăng Hàn liền nắm tay nhỏ của nàng, một đường đi về phía trước. Quả nhiên, xe ngựa còn đang đợi hắn ở bên ngoài mười dặm.
Hai tên phu xe nhìn thấy Lăng Hàn mang theo một tiểu nha đầu xuất hiện, thì không khỏi kinh ngạc.
Ai ở nửa đường gặp phải kẻ thù, kết quả xuất hiện lần nữa lại có thêm một tiểu nha đầu như ngọc cơ chứ?
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không để ý tới bọn họ không rõ, cũng vô ý giải thích. Hắn mang theo Hổ Nữu đi vào xe ngựa, tiếp tục tiến lên. Nhưng chỉ một ngày, Đoạn Chính Chí lại đuổi tới, Lăng Hàn chơi trò cũ, tiến vào Hắc Tháp.
Hắn vốn tưởng rằng là vì xe ngựa, bởi vậy liền bảo xe ngựa dẹp đường hồi phủ. Hắn thuê một chiếc khác còn không được sao? Nhưng chỉ sau một ngày, hắn lại bị Đoạn Chính Chí chặn đường.
Hắn bỏ rơi Đoạn Chính Chí lần thứ ba. Còn ở trong Hắc Tháp dịch dung, thuê chiếc xe ngựa khác, nhưng sau một ngày, hắn lại bị Đoạn Chính Chí tìm tới.
– Ha ha, hóa ra ngươi còn tinh thông thuật dịch dung!
Đoạn Chính Chí cười gằn.
Lăng Hàn sờ sờ cằm nói:
– Nói như vậy, ngươi là có thủ đoạn đặc biệt, có thể ở chỗ rất xa liền phát hiện ta. Mà không phải đầu óc thông minh, thông qua manh mối gì mới tìm được a.
– Hừ, ngươi chậm rãi đoán đi!
Đoạn Chính Chí đương nhiên sẽ không thổ lộ bí mật. Ai biết trên người Lăng Hàn còn có bao nhiêu tấm “Thuấn Di Phù” nữa?
– Dựa theo quy tắc cũ, ta rời đi, không cần tiễn!
Lăng Hàn cũng không nói nhảm, lập tức tiến vào trong Hắc Tháp.
Đoạn Chính Chí kinh ngạc.
Trên thân người này đến cùng có bao nhiêu tấm Thuấn Di Phù a, sao nhiều như vậy? Thân hình hắn nhảy một cái, bắt đầu tìm kiếm Lăng Hàn.
Tiến vào Hắc Tháp, Lăng Hàn thuyên chuyển lực lượng của Hắc Tháp, nhìn quét bản thân. Tìm kiếm xem có bị người gieo xuống ý chí võ đạo, mới để Đoạn Chính Chí luôn tìm được hắn hay không.
Nhưng kết quả là, hắn cực kì “bình thường”.
Hắn không khỏi kỳ quái, đây rốt cuộc là vì sao?
– Quảng Nguyên sắp đột phá rồi, đến thời điểm đó liền ném Đoạn Chính Chí cho hắn.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, làm ra quyết định.
Hắn cũng lười ra ngoài, chỉ ở trong tháp tu luyện.
Sau ba ngày, hắn đột phá đến Linh Hải tầng hai. Sau đó hai tin tức tốt phân biệt truyền đến: Quảng Nguyên đột phá Thần Thai Cảnh, mà Tàn Dạ cũng đột phá Linh Hải Cảnh.
—————