– Thiên ông có cao kiến gì?
Hạ Hầu Thác nhắm mắt, mặt có vẻ hơi mệt hoan súc tinh thần một lúc, lại mở mắt nói:
– Thái cổ tử địa, Vương gia nên cẩn thận, có lẽ có một kiếp!
Thái cổ tử địa? Mấy người nhìn nhau, không biết vì sao hắn đắc ý điểm minh là Thái cổ tử địa, Miêu Nghị hỏi:
– Sao vậy?
Hạ Hầu Thác vô lực thều thào nói:
– Ta hiểu rất rõ Thanh Chủ, chỉ riêng quan hệ mập mờ giữa vương gia cùng Hạ Hầu gia đã đủ để khiến Thanh Chủ muốn san trừ càng nhanh càng tốt, vương gia có thể ổn tọa vương vị cho tới bây giờ, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, vương gia đã vững vàng khống chế được Nam quân, mấy vị vương gia tương hổ ỷ trợ, ở chung còn tính không sai, lại có Hạ Hầu gia ủng hộ, Thanh Chủ muốn từ đại tầng diện lật đổ vương gia khả năng không lớn. Đại tầng diện không được, hắn sẽ không buông tha hạ độc thu từ tiểu tầng diện, hiện nay vương gia có thể yên lành đứng ở chỗ này, tất nhiên là bơi Thanh Chủ còn chưa tìm được cơ hội xuống tay, nếu không tuyệt đối sẽ không khách khí, bình thường vương gia xuất hành bên người tất có trọng binh hộ vệ, rất khó để xuống tay, trong vương phủ cũng được giới bị sâm nghiêm. Bài trừ những khả năng này, Nam quân lại đã bị vương gia vững vàng chộp ở trong tay, vương gia tất sẽ có nhãn tâm tu luyện, nếu Thái cổ tử địa thật là nơi thích hợp nhất cho vương gia tu luyện, mấy năm gần đây, sợ là vương gia cũng thường đi tới đó? Thái cổ không phải nơi thích hợp tụ tập trọng binh phòng hộ, là nơi dễ dàng xuống tay, Thanh Chủ hẳn đã sớm chú ý đến điểm này.
Miêu Nghị:
– Quan ải ra vào Thái cổ nằm trong tầm khống chế của ta, tưởng tiến vào Thái cổ thích sát bản vương, cũng phải hỏi trước bản vương xem có đáp ứng hay không, há để Thanh Chủ tùy ý làm xằng!
Hạ Hầu Thác cũng không biện giải, cùng không có tinh lực để đi tranh biện, tự lầm bầm nói:
– Thái cổ không phải đất đóng trong binh, tất không trọng binh bảo hộ vương gia, nhưng Thanh Chủ cũng sợ không rõ tình hình trong Thái cổ của vương gia, chỉ phái Ảnh vệ tiến vào thích sát khả năng không lớn, thích sát Thiên vương chương lênh Nam quân tuyệt không là việc nhỏ, nói là chỉ cho thành công không cho thất bại cũng không quá đáng, bởi thế Thanh Chủ tất sẽ phái trọng binh chấp hành, khả năng là xuất động cận vệ quân, người có thể được Thanh Chủ phó thác trong sự như thế, không phải Vũ Khúc, Phá Quân thì không còn ai khác, trong toàn bộ Thiên Đình, người Thanh Chủ thực sự tín nhiệm nhất kỳ thật là Phá Quân! Mà điều động quá nhiều nhân mã lại không quá khả năng, dễ dàng bị người phát giác, quá ít lại sợ thất thủ, cận Vệ quân xuất động cái một ngàn vạn nhân mã là thích hợp nhất. Vương gia muốn biết Thanh Chủ có mưu đồ bất quỳ hay không, cũng không khó tra, tai trong cận vệ quân Hạ Hầu gia có mấy người Vương gia cũng biết, Vương gia chỉ cần tra Phá Quân thống lĩnh tả đốc vệ một cái xem có nhân mã mất dấu hay không, trọng điểm tra tìm tâm phúc đại tướng dưới tay Phá Quân liệu có người nào nhiều năm một mực không lộ diện. Phá Quân tất phái yếu viên tự thân xuất mã, nếu có, vương gia cần nên cẩn thận, Thanh Chủ rất có khả năng đang rình cơ mà động. Đương nhiên, tình hình bên ngoài ta không rõ ràng, có lẽ cận vệ quân đang có nhiệm vụ nào khác, nhưng tình hình bên ngoài vương gia là rõ ràng nhất, cận vệ quân có nơi nào trường kỳ dụng binh hẳn không giấu qua tai mắt vương gia… Cố nói bừa chi, lão hủ chỉ là tùy tiện lải nhải hai câu, vương gia nghe nghe là được, không cần cho là thật!
Hắn nói là tùy tiện lải nhải hai câu, nhưng trong đối mặt Vân Tri Thu đang bàng thính đã lộ ra thần sắc kình nghi bất định, tựa hồ không biết nghĩ đến cái gì.
Miêu Nghị bất động thần sắc, thấy Hạ Hầu Thác nói xong những lời này đã có vẻ vô cùng mệt nhọc, bèn nói thêm mấy câu khách sáo rồi để hắn nghỉ ngơi trước, trừ Diêm Tu ra, những người khác cũng cùng theo đi ra.
Vừa ra khỏi tĩnh thất, Miêu Nghị thân tình ngưng trọng, đến thẳng thư phòng ngồi xuống, trầm mặc hồi lâu, mắt chăm chăm giá bút trên bàn, nhàn nhạt hỏi một câu:
– Những người trong cận về quân còn chưa có tin tức ư?
Người hắn nói là nhưng bộ hạ cũ của hắn tại cận vệ quân, án lẽ thường đều sẽ định kỳ liên hệ, nhưng từ năm ngàn năm trước lại đột nhiên có mười mấy người đồng thời mất đi liên hệ.
Vân Tri Thu cắn cắn môi nói:
– Một mực không có tin tức, không biết đã xảy ra vấn đề gì…
Hơi ngừng một chút, lại chậm rãi bổ sung một câu:
– Đều là người ở bên phía tả đốc vệ!