– Tiểu Bá Vương, Thiên Hồ cùng Túy Tuyết Đao của ngươi cứ để ta thu nhận đi.
Bắc Quang Quang nhịn không được cười ha hả.
– Tại sao có thể như vậy?
Tiểu Phi Yến nóng lòng, hai mắt đỏ bừng, trốn sau gốc cây tùng, hai tay vô thức đã nắm chặt, nhìn thấy Sở Vân đang lâm vào hiểm cảnh, mà thực của bản thân lại không thể xen vào được, nội tâm cảm thấy cực kỳ lo lắng.
– Băng Phách Thần Quang!
Sở Vân chợt cải biến chiến thuật, giả vờ chém một đao, sau đó lấy ra Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi. Băng Phách Thần Quang khiết bạch như sương bắn ra bốn phía, đánh trúng bàn tay của Ngũ La Lạn Hoa Yên, lập tức thu được hiệu quả, động tác của bàn tay bắt đầu trì hoãn. Tinh thần Sở Vân chấn động, chiến đao điên cuồng bổ ra, chặt bàn tay thành năm khối. Băng Phách Thần Quang vẫn không ngừng bắn ra, dưới sự hợp công, không chỉ phá vỡ bàn tay thậm chí thiếu chút nữa còn chọc thủng áo giáp hộ thân của Bắc Quang Quang. Băng Phách Thần Quang là đạo pháp thiên phú tuyệt phẩm của Cực địa Băng long, được xưng là có thể đóng băng vạn vật trong thiên hạ. Cho dù Băng Phách Thần Quang Sở Vân thôi động ra chỉ là hàng thứ phẩm, nhưng vẫn có nguồn gốc từ Long Tinh Quả của Cực địa Băng long, vẫn có thể miễn cưỡng khắc chế Ngũ La
Lạn Hoa Yên.
– Tên Sở Vân này thực phiền toái.
Đối phó với một tên hậu sinh vãn bối, đã trải qua một trận kịch chiến mà vẫn chưa thể khống chế hắn, Bắc Quang Quang nhịn không được sinh ra một ý nghĩ táo bạo. Vốn hắn muốn dùng Vọng Niệm Hợp Hoan Kính đối phó với Thiên Hồ. Nhưng thực không ngờ Sở Vân lại lấy ra Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, phá vỡ được Ngũ La Lạn Hoa Yên của hắn. Song phương chuyển từ trạng thái giằng co này sang một trạng thái giằng co khác.
– Tiểu tử có thể khiến cho ta xuất ra át chủ bài, coi như là ngươi cũng có chút bổn sự. Cứ từ từ mà lĩnh giáo sự lợi hại của Trung Sơn Lang đi! Đến Hoàng Tuyền, đừng quên là ngươi chết ở trong tay ai!
Bắc Quang Quang vừa dứt lời, một tiếng sói tru bén nhọn vang vọng khắp thiên định.
Một đầu cự lang ầm ầm xuất hiện. Thể thể khổng lồ như một dãy núi, bốn chân đạp xuống mặt đất lập tức tạo ra bốn hố sâu. Thân hình nó thon dài, nằm ở giữa hai ngọn núi. Chân trước đạp trên ngọn núi phía bên trái, chân sau dừng lại ở ngọn núi phía bên phải.
Đỉnh núi to lớn, lúc này so với đầu của cự lang bất quá cũng chỉ như một gò đất nhỏ mà thôi. Nếu nó đứng thẳng người lên, có thể cao hơn bất luận một đỉnh núi nào ở xung quanh. Thân thể nó được bao phủ bởi bộ lông dày màu tro, phiêu động theo gió núi. Tiểu Phi Yến bị cái bóng khổng lồ của nó che phủ, ngẩng đầu lên chỉ thấy lông sói phía bên trên trông giống như những cánh đồng cỏ màu xám đang phất phơ theo từng cơn gió.
Cảnh tượng thực bao la hùng vĩ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
– Đây là một đầu Linh Yêu Trung Sơn Lang ít nhất phải có sáu ngàn năm tu vi!
Sắc mặt Sở Vân ngưng trọng trước nay chưa từng có. Thường thường tu vi yêu thú càng cao, thể tích lại càng lớn. Trên thực tế, sau khi Thiên Hồ tu hành đến Linh Yêu cấp, hình thể nguyên hình của nàng cũng to cỡ như một tòa núi nhỏ. Tuy nhiên nếu so sánh cùng đầu Trung Sơn Lang trước mặt, vẫn còn kém xa. Đầu Trung Sơn Lang này tu vi cực cao, yêu khí bàng bạc, cơ hồ đã sắp ngưng tụ thành thực chất. Vừa xuất hiện, khí thế to lớn đã chấn nhiếp toàn bộ trong phạm vi ngàn dặm. Xa xa một bầy cổ điểu bay thẳng lên trời, phía dưới vô số tẩu thú chạy tán loạn. Bất quá, cao trên đỉnh núi, hoặc sâu dưới đáy cốc, lập tức truyền ra những tiếng gầm rú không cam lòng yếu thế hơn. Đây là áp chế giai vị. Chỉ có yêu thú đẳng cấp Linh Yêu, cảm nhận được khí tức của Trung Sơn Lang, mới có thể trấn định như thường.
Rống!
Trung Sơn Lang phát ra một tiếng rít, giống như là thanh âm gào khóc, vô cùng thê thảm. Chỉ nháy mắt âm phong nổi lên bốn phía, một phong liêm đen kịt do hắc phong ngưng tụ thành, với tốc độ nhanh như tia chớp, vạch phá thương khung, đánh thẳng về phía Thiên Hồ. Trung Sơn Lang sở hữu hai thuộc tính phong và ám mà môn đạo pháp Âm Tử Phong Liêm Nhận này lại có thuộc tính tương thích cùng nó, cho nên càng thêm phối hợp dễ dùng.