Giang Nam cũng không có tiếp tục tru diệt xuống, mà là lâm vào trầm tư, Lượng Kiếp Trận Đồ bởi vì là trận đồ, cần thiên biến vạn hóa, thậm chí còn cần mai một gây dựng lại, chẳng những kim khí như Ngũ Sắc Kim không cách nào luyện chế, thậm chí ngay cả Bảo vật như Thiên Tàm Ti… cũng không cách nào luyện thành cuốn trận đồ này.
– Lượng Kiếp Trận Đồ cần biến hóa như ý, chi bằng dùng Bảo vật như nguyên khí, thần thủy… mới có thể luyện thành. Khí cùng Thủy, thay đổi liên tục, không có hình thái cụ thể, trong đó khí cao hơn một bậc. Nếu có thể tìm được âm dương nhị khí tới luyện chế Lượng Kiếp Trận Đồ, là có thể đem uy lực môn Thần Thông này diễn biến ra mười thành!
Đạo Đài cường giả tu luyện tới Sinh Tử Đài Cảnh, đạo văn trên Đạo Đài sẽ diễn biến làm âm dương nhị khí, bất quá Giang Nam cách Sinh Tử Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách cực xa.
– Không biết Ma Tộc có thị trường giao dịch tương tự như Nam Hải hay không, chỗ này của ta có một hai trăm pháp bảo Ma Tộc, có thể đổi lấy một chút âm dương nhị khí.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Trừ lần đó ra, ta còn cần luyện chế một bảo y, lúc chiến đấu áo bị hủy, thân thể lỏa lồ là chuyện thường xảy ra, không có bảo y bảo vệ quanh thân khó tránh khỏi mất mặt.
Hắn kinh nghiệm chiến đấu không ít, phòng ngự bản thân cố nhiên rất mạnh, nhưng mà áo ngoài lại không có phòng ngự mạnh như vậy, luyện chế bảo y một là có thể gia tăng lực lượng phòng ngự chút ít, hai là không cần phải lo lắng quần áo tổn hại.
Đột nhiên, tiếng đàn loáng thoáng truyền đến, uyển chuyển như suối, nước suối chảy tới cuối, rồi lại phong hồi lộ chuyển, trầm bồng du dương.
– Di, trong Vạn Hoa Lâu ta từng nghe qua tiếng đàn này, phảng phất là một trong tam đại hoa khôi Khương Nhu sở tấu, hôm đó Khương Nhu tế lên năm mươi huyền cầm, vì sư phó của ta dâng lên một khúc, sau đó liền tự hành rời đi. Chẳng lẽ đang đánh đàn trong Diêm Vương thành chính là nàng?
Giang Nam trong lòng ngẩn ra, nghi ngờ nói:
– Khương Nhu làm sao có thể hiện ra ở trong thành thị Ma Tộc, chẳng lẻ nàng không phải là người, mà là Ma Tộc?
Thác Bạt Lưu Chiếu từng nói qua, trong tam đại hoa khôi Khương Nhu thần bí nhất, không người nào biết lai lịch, nếu như Khương Nhu quả nhiên là Ma Tộc, kia đúng là phải cẩn thận từng li từng tí bảo vệ thân phận của mình, tránh cho bại lộ.
Dù sao, Ma Tộc ở trong Huyền Minh Nguyên Giới có tiếng xấu, nếu thân phận bại lộ, chỉ sợ không có bao nhiêu người thương hoa tiếc ngọc, nhất định sẽ đem nàng tru diệt.
– Tam đại hoa khôi của Vạn Hoa Lâu lai lịch cũng không nhỏ, Mị Nguyệt là Bách Hiểu Lâu Chủ, xuất thân Yêu Thần Tông, Khương Nhu là Ma Tộc, đoán chừng địa vị cũng là phi phàm, chỉ còn lại có một Ngọc Sinh Hương không biết là lai lịch gì. Ba nữ nhân này, không thể khinh thường!
Tiếng đàn ở bên tai hắn vang lên, lưỡng lự uyển chuyển, toát ra ý mời, cũng không có ác ý.
Giang Nam xuất thân thư hương thế gia, đọc đủ thi thư, cầm kỳ thư họa không có không tinh thông, lại nghiên cứu hơn ngàn loại Đạo âm, phật âm, ma âm, cũng là người sành âm luật, hỏi dây cung biết nhã ý, nghe ra ý tứ trong này.
Hắn tìm tiếng đàn mà đi, cũng không lâu lắm, liền tới một chỗ phong cảnh u tĩnh trong thành, nơi đó sơn thanh thủy tú, có thác nước chảy, cầu nhỏ hoa trôi, cùng phong cách tục tằng dũng cảm của Ma Tộc rất là bất đồng.
– Nhu công chúa, âm đàn của ngươi lại động thính vài phần, rất được ảo diệu của Cầm Đạo.
Trên đài, một lão giả nhắm mắt lắng nghe, vỗ tay tán thán nói:
– Một khúc cầm gió khuynh thành động, công chúa đại tài, lão hủ bội phục. Vì sao Công chúa lại lấy tiếng đàn dẫn đạo, muốn mời tiểu bối Thần Tộc kia đến đây? Mặc dù Lão hủ không có thành tựu Cầm Đạo như Nhu công chúa, nhưng đối với âm luật vẫn là có mấy phần nghiên cứu, có thể nghe ra trong đàn của ngươi có ý dẫn đường.
Lão giả này họ Diêm tên Chiến, lời nói cử chỉ rất là văn nhã, hồn nhiên không giống Ma Tộc, phản phất giống như là nho sĩ đọc đủ thi thư. Hắn chính là Diêm Vương thành thành chủ, Vương tộc trong Ma Tộc, thực lực cực kỳ cường đại, là tu thành Thiên Cung cường giả.
Mà ở dưới tay Diêm Chiến, còn có mấy vị tuổi trẻ cường giả trong Ma Tộc, lẳng lặng lắng nghe tiếng đàn, không có xen mồm.