– Không không không! Ta không muốn nói cho bọn họ biết! Để bọn họ kinhngạc một chút, chuyện này đối với ta, đối với chúng ta mà nói, đều không có bất kỳ lợi ích gì. Chuyện không có lợi, không đáng giá để làm.
Khải Văn trải qua ma pháp đỉnh phong đến tình trạng như bây giờ, mấychục năm đánh mất ma lực, khiến cuộc sống của hắn đã trải qua tangthương, so với mấy cặp sinh đôi đơn thuần kia lại càng thêm thông minh.Nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, Khải Văn chỉ cúi đầu hơi suy nghĩ một chút,lập tức hiểu được.
Nếu như bây giờ Khải Văn còn là ma đạo sư đỉnh phong, như vậy, dựa vàophát hiện này, tuyệt đối sẽ nhận được vinh dự lớn trong ma pháp giới.Tới lúc đó chờ nghiệp đoàn ma pháp sư phát ra lợi ích thật sự không thể nào tưởng tượng được. Nhưng bây giờ, bất kể là Khải Văn mất đi malực, hay Mạnh Hàn chỉ là một ma pháp học đồ, cho dù công bố tin tức kia, cuối cùng chẳng qua chỉ làm cái giá mắc áo cho người khác.
Khải Văn gật đầu không nói thêm gì. Hắn không cảm thấy Mạnh Hàn làm nhưvậy có gì không thoả đáng. Người không vì mình trời tru đất diệt. Mặc dù ở thế giới này, câu nói đó cũng vẫn thích hợp.
– Đáng tiếc, chúng ta không có cách nào kiểm tra sự được sự tích trữ ma pháp bên trong. nếu không, kiểm tra sẽ càng hoàn mỹ hơn.
Sau khi hưng phấn Khải Văn tiên sinh vẫn có chút tiếc nuối nho nhỏ.Nhưng đáng tiếc chính là, dựa vào trình độ của mấy người ở đây, khôngmột ai có cách nào làm được điều này. Khải Văn tiên sinh cũng chỉ có thể suy đoán một chút kết quả về phương diện này:
– Nếu như ta không đoán sai, trên phương diện tích trữ ma pháp sẽ có sựchênh lệch rất lớn. Thể tích ma pháp trượng nhỏ như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có thể tích trữ được một ma pháp.
– Một như vậy là đủ rồi.
Mạnh Hàn không hề ủ rũ như Khải Văn tiên sinh. Đối với hắn mà nói, hiệuquả đã đạt được. Hơn nữa đối với sự tiếc nuối này của Khải Văn tiênsinh, hắn đã có biện pháp giải quyết:
– Ma pháp trượng tốt nhất có thể giữ được mấy ma pháp? Ta đoán chắc chắn sẽ không vượt quá năm.
– Vâng, đại nhân!
Về điểm này Khải Văn tiên sinh rất có quyền lên tiếng:
– Trong những thư tịch của học viện ma pháp có ghi chép, pháp trượng cơn lốc gần như được xem là thần khí, chính là ma pháp được cất giữ đượcnhiều ma pháp nhất. Nó có thể tích trữ bốn ma pháp cấp bảy.
Trong thời gian trông coi thư viện, Khải Văn tiên sinh đã thu nhận đượcrất nhiều tri thức về phương diện này, thuận miệng đã có thể nói ra.
– Bốn ma pháp cấp bảy!
Mạnh Hàn gật đầu. Tiếp đó hắn quay đầu nhìn về phía Khải Văn tiên sinh nói:
– Ma pháp trượng nhỏ có thể tích trữ một ma pháp cấp bảy hay không?
– Trên lí luận là có thể làm được. Tích trữ một ma pháp, cũng không cầncân nhắc tới ảnh hưởng như khi tích trữ đồng thời nhiều ma pháp. Hẳn làsẽ không chiếm thể tích quá lớn.
Khải Văn tiên sinh đưa ra đáp án khẳng định. Cho dù chỉ là trên lí luận, nhưng Khải Văn tiên sinh rất có lòng tin đối với câu trả lời của mình.
– Như vậy, Khải Văn tiên sinh tôn kính.
Mạnh Hàn quay sang đối mặt với Khải Văn tiên sinh, trên mặt mỉm cười nói:
– Ma pháp trượng của chúng ta nhỏ như vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thểmang theo trên người năm cái, hoặc là mười cái. Chỉ cần tiên sinh muốn,tiên sinh có thể tích trữ được càng nhiều ma pháp, thậm chí là bất kỳcấp mấy.
Ma pháp trượng tích trữ ma pháp và quyển sách ma pháp lại không giốngnhau. Sau khi trên ma pháp trượng có khắc họa ma pháp trận tương ứngxong, có thể sử dụng tuần hoàn. Chỉ cần trước khi sử dụng bổ sung đầy đủ ma lực là có thể. Quyển sách ma pháp lại chỉ có thể sử dụng một lần.Chính như Mạnh Hàn từng nói, nếu như ma pháp trượng này lưu giữ ma phápthành công, chỉ dựa vào số lượng, cũng có thể vượt qua cái gọi là mapháp trượng siêu cấp kia.